Saturday, February 14, 2015

Valentine 2015

Làn đầu tiên biết đến Valentine là vào năm 1996 từ bà vợ của sếp (Rebecca). Từ đó đến nay năm nào cũng được ông xã (ngày xưa là người yêu) tặng hoa. Việc tặng hoa cho vợ vào những ngày lễ đã trở thành "truyền thống" trong nhà. Cái truyền thống này xem ra cũng không phải nhà nào cũng có và cũng làm được. Nhiều khi hoa mua về đắt quá cũng tiếc ngẩn định bụng bảo năm sau đừng mua nữa nhưng cái giá trị mà nó mang lại thì không thể so sánh bằng tiền. Tối qua, dù không có ở nhà nhưng chồng cũng mua một lọ hoa hồng cắm ở phòng khách, ở chỗ mình hay căm hoa chồng tặng. Nỗi nhớ nhà lại tràn trề.
Valentine năm nay mình lủi thủi ở nơi đất khách quê người. Buồn giăng khắp nơi. Buồn không biết làm gì cho khuây. Cũng may ngày hôm nay có nắng, nắng từ sáng đến chiều và ngày bắt đầu dài ra, không trở nên xám xịt từ lúc 4h chiều mà mãi đến 5h chiều vẫn còn vạt nắng vắt lên những ngôi nhà ở khu dân cư phía sau chỗ mình ở. Quanh quẩn trong nhà từ sáng đến trưa, đọc hoài không vô, mình quyết tâm thưởng cho mình một món quà Valentine bằng việc đạp xe một vòng quanh thành phố. Đạp ra trung tâm mua sắm định bụng mua 2 lọ kem dưỡng da thấy lần trước giảm giá, giờ nó lại tăng rồi, tặc lưỡi bảo chờ đến khi giảm lại thì hẵng mua. Mua tạm 2 tuyp kem dưỡng da tay (có giảm giá. :)), thấy cô thu ngân oánh màu son cánh sen rất đẹp, màu mà mình đi tìm lâu nay để thử, bèn hỏi cổ và được cổ dí cho đứng trước một dãy son. Vốn không phải là đứa thích trang điểm, và không hề có đồ trang điểm, son phấn đối với mình cứ như thầy tu nhìn thấy lược, nhưng trót mê cí màu môi cô í đánh quá nên tặc lưỡi tự thưởng cho mình một thỏi soi. Oái ăm là nó bảo mua thỏi thứ 2 thì được giảm một nửa tiền. máu tham nổi lên mình tương thêm một quả son đỏ nữa. Vậy là có quà cho chị gái. Hehe.
Mua xong rồi giờ không biết dùng vô khi mô vì đi học thì không oánh son, mà đi chơi thì chả có chỗ mà đi và cũng chả biết đi với ai. Thôi thì cứ niêm phong thế, biết đâu lại được làm quà cho ai đó cũng nên.
Một ngày lượn lờ làm toi của mình chắc phải gần hơn 70e, tính ra là toi mất 2 triệu rồi. Ngày tình nhân không có nhân tình mà tốn tải quá.


Trường NUIG nhìn từ trên cầu một chiều ngược nắng

Buổi chiều nhạt nắng (chụp từ cửa sổ phòng ở ra phía sau)

Galway những ngày Đông ảm đạm (ảnh chụp trước nhà)


No comments:

Post a Comment