Tối nay lúc mình đến thì anh giáo k tay bắt mặt mừng nữa mà chỉ nở nụ cươi rất tươi mời học trò đến muộn, đồng thời một chú khác cũng cười tươi như hoa chào và ngay khi mình đặt đít xuống thì chú giải thích cho mình ngay đã học được những gì và làm như nào. Có bạn thân ở lớp rồi, sướng thiệt. Rồi lúc làm bài tập nhóm, thay vì quay sang người đã làm với chú trước khi mình tới thì chú phản bội bạn kia rồi quay sang làm với mình. Ui chao là cảm động tê nờ.
Tóm lại là đi học hôm nay rất bổ ích vì giúp mình phân biệt được cách dùng mạo từ a, an và the chết tiệt trong tiếng Anh mà cậu Seth người Mỹ bảo rất là tricky, còn thằng trong lớp người Ai Len cũng bị trừ điểm vì tội dùng, không dùng cí mạo từ xác định the thối tha đó. Trong bài tiểu luận đầu tiên, ngài giáo sư đọc bài mình xong và sửa cho mình cí mạo từ đó thì mình phán là thiệt sự là em có vấn đề lớn trong việc dùng cí mạo từ ni thầy hè. Thầy mới kể cho mình câu chuyện về một cộng đồng người Hung (hình như rứa) sống ở Berlin và dạy ở trường mẫu giáo, một hồi trẻ em ở nơi đó cũng có thói quen không dùng mạo từ xác định. Đến từ một nền tảng ngôn ngữ không sử dụng mạo từ thì việc dùng nó đúng rất là khó kiểm soát. Nếu chỉ để làm bài tập thì đúng khoảng 90%, nhưng khi tự viết thì thiệt là hóc búa. Cí chú ngồi cạnh mình tiếng Anh rất giỏi mà cũng tầm như mình. Lúc chú đùng mình sai, lúc chú sai mình đúng.



No comments:
Post a Comment