Monday, February 23, 2015

Ba mạ của con (2)

Từ nhỏ đến lớn tôi không nhớ mình đã bị ba mạ đánh lần nào chưa, chỉ nhớ một lần duy nhất lúc đó tôi và chị gái làm chi đó, ba bực quá lấy thân cây sắn (khi đó ba đang trồng sắn) và đánh chị gái một cái, còn tôi thì được tha bổng. Hết! Còn lại tôi chả bao giờ bị ba mạ đánh. Cho nên mỗi lần giận con quá định vung tay là tôi lại nhớ ba mạ tôi. Ngày xưa ba mạ có đánh tôi bao giờ đâu mà giờ tôi lại đánh con. Đánh con tôi còn đau hơn nó thì đánh làm chi cho mình thêm đau.

Hồi nhỏ, hầu như ngày nào đi học về tôi cũng khoe với ba điểm 10. Không ngày nào là không có. Có hôm, tôi đi học về vừa khoe xong điểm 10 thì tự nhiên đau bụng. Ba thì đang bận sửa lại ngói trên mái nhà, ba bảo tôi vào lấy nhiệt kế để đo xem có sốt không. Đó là lần đầu tiên tôi học cách đo nhiệt kế. Tôi chỉ nhớ ba nói lật qua lật về rồi vạch đỏ. Tôi mới thắc mắc là cái vạch đỏ thì chỉ đúng số 37 và nó là vạch chết thì đo mần răng. Đo xong tôi bảo với ba là 37 độ, không sốt. Rồi ngồi xem ba sửa ngói trên mái nhà, quên béng vụ đau bụng.

Tôi không hiểu tại sao mà ký ức của tôi lại không thấy mạ tôi nhiều. Có lẽ hồi nhỏ mạ tôi bận đi làm còn ba thì về hưu sớm nên tôi thường ở nhà với ông nhiều hơn. Với lại mạ lúc nào cũng bận rộn nên tôi ít có thời gian gần gũi. Giờ thì tôi hiểu tại sao tính tôi mạnh mẽ như đàn ông chắc là vì từ nhỏ tôi toàn học từ ba tôi. :)

Năm lớp 6, tôi bắt đầu học ngoại ngữ là môn tiếng Nga. Nhà tôi có khiếu học ngoại ngữ. Lúc đó anh Hải đã vào đội tuyển tiếng Nga, chị Hồng cũng thi học sinh giỏi Nga nên tôi mặc nhiên được gán luôn truyền thống đó. Lần đầu tiên học ngoại ngữ, tôi háo hức lắm. Hôm đó nằm nghêu ngao đọc từ mới. Tôi đọc chữ Mà Shin Na (nghĩa là xe ô tô), nhưng tôi đọc không có trọng âm. Ba tôi nghe thấy nên uốn cho tôi cách phát âm. Ngoại ngữ muốn đọc hay và đúng thì phải có trọng âm.

Ba tôi cái gì cũng biết, cái gì cũng giỏi. Toán thì tôi chưa bao giờ hỏi ông vì tôi chưa bao giờ bí hoặc chưa có bài nào tôi làm không ra. Còn văn thì ba như nhà xuất bản. Cứ có đề bài văn nào là tôi lại đưa cho ba. Ba vừa làm việc và vừa đọc cho tôi chép. Y như tôi vừa nấu ăn vừa đọc văn cho 2 thằng cu thối ở nhà. Ba lầm thơ rất tài. Đến giờ ba đã xuất bản mấy tập thơ, là thành viên CLB thơ của phường, thành phố. Thỉnh thoảng có giấy mời đi tham dự hội thơ. Ba có nhiều bài rất hay, đặc biệt là bài ba viết tặng mạ và tả cây mưng trong vườn.

Ba là người cổ, thuộc thế hệ xưa, lạc hậu, nhưng ba tân tiến vô cùng. Chính ba là người khuyến khích tôi học lái ô tô. Các anh chị em trong nhà đều thừa hưởng tính cách ngoại giao, đầu óc tổ chức từ ba tôi. Có thế thì tôi mới tổ chức thành công Hội khóa học cấp ba cả hơn trăm người khi trong người không có một xu. Cái đầu óc tổ chức và tài ngoại giao của ba thì ai cũng phải công nhận. Cái câu "Chỉ có ông Đàm mới làm được" tôi cũng vinh dự được các bạn ghi nhận "Chỉ có H mới làm được". Tôi tự hào là con của ba, được thừa hưởng những tố chất nổi bật từ ông.



No comments:

Post a Comment