Thursday, February 26, 2015

Nhớ .....

Lục trong đống ảnh cũ mẹ thấy cái ảnh hai cục cức thối của mẹ chụp ở công viên Thủ Lệ Hà Nội năm 2008. 7 năm rồi, 2 con trai của mẹ đã lớn lên nhiều rồi. Thời gian trôi nhanh kinh khủng. Mẹ dùng ảnh đó làm hình nền máy điện thoại của mẹ. Mỗi lần mở điện thoại ra mẹ lại nhớ 2 con quay quắt. 2 cái mặt cức vắt thối hoắc đáng yêu vô cùng. Nếu nỗi nhớ có thể đong đếm thì không có đơn vị tính nào trên thế gian này đủ lớn để đo được tình yêu và nỗi nhớ của mẹ giành cho 2 con. Bao nhiêu bài mẹ viết mẹ nhớ 2 con vẫn không thể tả hết được mẹ nhớ các con thế nào. Nỗi nhớ đè nặng trong tim làm mẹ khó thở. Thỉnh thoảng mẹ lại cứ phải thở hắt ra mới lấy lại được hơi thở bình thường. Chỉ nhắc đến nhớ các con thôi là cổ họng mẹ lại nghẹn lại, nước mắt cứ chực trào ra. Cả buổi chiều hôm nay mẹ chẳng làm được gì cả. Định bụng ngồi vào bàn để viết cho xong bài tiểu luận mà không thể đánh được chữ nào. Bao nhiêu chữ của mẹ cứ cuộn vào nỗi nhớ các con không thoát ra được. 2 cục cức xúi của mẹ nhớ mẹ nhiều không con?!

Mẹ lưu lại những ngày tháng xa nhà, xa các con, những khó khăn mẹ phải vật lộn một mình để vượt qua để lúc nào đó các con gặp khó khăn như mẹ thì hãy đọc những bài viết này mẹ hy vọng các con cũng sẽ vượt qua được như mẹ đang cố gắng từng giây từng phút.

Mẹ nhớ các con!

Ảnh: Mẹ không nhớ chụp vào năm nào hình như là cuối 2013, lúc đó em cu Thối mập ú. Giờ nghe hàng xóm méc và Thím méc là em bữa ni hết ú rồi. Mông đít không chộ mô nữa rồi. Mẹ xót hết cả ruột.




No comments:

Post a Comment