Bacu đọc blog của mẹ và yêu cầu mẹ viết bài này cho cu Thối. Mẹ vẫn nhớ câu nói tra ngoắc của chú nhưng không nhớ chính xác chú nói vào lúc nào và ở đâu. Được sự gợi ý của bacu mẹ đã nhớ lại rồi nghe.
Hồi đó chú bé lắm, tầm 4 tuổi thì phải. Mà 2 thằng chó con của mẹ thì nổi tiếng về sự lười ăn và ăn rất khểnh. Nghĩa là để xong một bữa thì mất cả ngày để chuẩn bị, đại loại như rứa. Cả nhà ra nhà bà nội chơi như thường lệ. Ăn cơm có cả một bầy lâu la con nít. Anh Hai bày trò ăn thi. Đứng trên cương vị cấp bậc, anh Hai là anh cả. Đứng trên cương vị tuổi tác, ảnh cũng lớn tuổi nhất, nên việc anh hô gì thì cả bầy cứ răm rắp nghe theo. Ôi, mẹ nhớ anh quá đi!.
Mẹ không nhớ ăn món gì vì thường khi ra nhà bà nội thì mẹ chủ động vào bếp. Thứ nhất là mẹ muốn con mẹ ăn ngon (vì dở thì con mẹ không ăn, đơn giản thế thôi), thứ hai mẹ cũng muốn thể hiện vai trò con dâu một tí cho oai. :) Ra bà nội thì chỉ có 2 món đó là thịt kho tàu hoặc đổ chả trứng. Mà lúc cu Thối nhỏ rứa thì e là đổ chả trứng có vẻ hợp lý nhất.
Mỗi đứa một tô một thìa tự xúc mà ăn. Đương nhiên vì thối bé tuổi nhất (lúc đó) nên chú ta dù có cố gắng cũng không thắng được anh Hai và các chú kia. Chú biết là chú thua rồi nên chú buông một câu đầy kinh nghiệm "Thất bại là mẹ thành công". Haha. Chú học ở mô ra từ ni rứa hè. Rõ ràng mẹ không nói, ba cũng không nói, lúc chú 4 tuổi thì lịch chú đi học cứ như tần suất người ta lên mặt trăng thì chú cũng không học ở lớp. Mẹ vẫn chưa tìm ra được nguồn gốc từ đâu chú học từ này. Vậy rứa mẹ hỏi cức Thối của mẹ là thất bại trong việc ăn thi thì con trai mẹ thành công ở chỗ nào? Mẹ k biết thành công ở chỗ nào nhưng mẹ thấy cức thúi thành công trong việc ai cũng yêu chú hết. Từ ông bà đến cô bác chú dì, đến người ngoài đến bạn bè chú, bạn bè anh chú ....tất thảy mọi người đều yêu chú, yêu cái tính tình vui vẻ, cái mặt tươi như hoa và cái cách đối đáp của chú. Mẹ lại nhớ chú quay quắt rồi, chừ làm răng đây. Thèm ôm chú quá!

No comments:
Post a Comment