Từ hổm sang đây đến giờ câu hỏi "cô gặp chồng cô ở đâu và như nào" được hỏi tới 3-4 lần. Lần gần đây nhất là của cô bé cùng lớp. Nghe xong mình phá lên cười nhưng kịp giải thích ngay là tao cười không phải vì mày hỏi mà tao cười là vì đây là lần thứ tư tao đc hỏi y chang câu đó.
Hồi sinh viên, khi đó vừa mới chia tỉnh được mấy năm. Mình có thằng cháu gọi bằng dì cũng khá gần. Mẹ nó gọi mẹ mình bằng dì ruột. Gọi là thằng cháu nhưng nó hơn mình 7-8 tuổi chi đó. Vì là chia tỉnh nên nó và nhà nó chuyển từ Huế ra, và vì thế tình bà con nối lại mặn nồng. Đồng Hới hồi đó ít người và vắng lắm nên dì cháu hay đi chơi cùng nhau. (mình cứ như đang mô tả quy trình từ lúc nuôi tằm nhả tơ đến dệt vài và may quần cho câu hỏi mày mua quần đó ở đâu?!) :)
Nó (thằng cháu) có mấy người bạn thân nên dĩ nhiên khi đi chơi cùng Dì thì bạn cháu cũng thỉnh thoảng đi theo cho vui cửa vui nhà. Một người trong bạn của cháu sau một hồi biết "Dì" thì lại muốn tìm hiểu "Dì". Anh bạn đó lại cùng quê. Hay quá! Thế nên những lần sau có cháu hay không thì bạn cũng lên thăm Dì. Và vì chưa đủ thân thiết và còn e ngại nên bạn lại rủ thêm bạn nữa đi cùng.
Mấy năm sau ra trường, một buổi chiều ngứa tay, mình nhấc điện thoại lên gọi điện hỏi thăm tình hình bạn của cháu ra sao. (Hồi đó điện thoại rất là hiếm, chỉ có cơ quan làm cho nước ngoài như mình thì điện thoại mới sẵn và vì hiếm nên nếu muốn gọi cho bạn kia thì chỉ có việc gọi tới cơ quan ở phòng bảo vệ.). Nhấc máy không phải là bảo vệ, không phải là người nào khác mà chính là người bạn của bạn kia. Hôm đó, xui xẻo là bạn kia không có ở đó, tức là không hiện diện ở cơ quan mà về nhà hoặc đi ra ngoài. Vì có biết nhau trước đó, và vì cũng có đi chơi cùng với nhau vài lần, và vì lâu rồi không gặp, cả 2 bên tò mò muốn biết "xem dung nhan đó bây giờ ra sao".
Nếu hôm đó mình không ngứa tay bấm điện thoại, nếu hôm đó người cầm máy là một người nào khác, nếu hôm đó anh bạn kia có mặt ở cơ quan, nếu hôm đó không hỏi thêm câu nữa... thì có lẽ chồng mình đã là một người khác.......Và cũng chính cái hôm đó có người bảo "vì cái lúm đồng tiền mà phải cưới nguyên một người đàn bà". Thù dai lắm đó nghe!
Kết thúc câu chuyện, anh Hai bảo nếu rứa là chừ ba không phải là ba của con, nhưng bạn ấy bảo, nếu rứa thì không có 2 cục cức xúi như ri để mẹ nựng nịu suốt ngày. Nhớ bạn ấy lắm. Bạn ấy có nhớ mình không?


No comments:
Post a Comment