Sunday, December 14, 2014

Cô nàng đỏng đảnh

Thời tiết ở Ai Len cứ như gái tuổi dậy thì. Mở mắt ra thấy trời âm u xám xịt, chả có chút hứng khởi nào cho một ngày mới. Mưa rơi đánh vào cửa sổ nghe lộp độp. Chỉ mưa thôi vẫn chưa đủ, gió mạnh cứ gần như bão. Đi không vác theo vật nặng có khả năng bị đẩy đi không chừng. Đứng mở khóa lấy xe đạp mà mình vật lộn mãi mới xong vì xe cứ chực chạy đi ngoài ý muốn.

Rồi cứ như có phép màu, mưa gió tự nhiên biến mất, nắng hửng lên chiếu sáng long lanh cứ như chưa có mưa bao giờ. Nắng trong veo rọi vào những hạt mưa còn đậu trên hoa lá cỏ, phản chiếu lung linh làm người đi đường cũng rộn ràng theo. Đi chưa được 200m thì như đã bước sang mùa khác. Ông mặt trời cứ như chơi trốn tìm, tự nhiên trốn biệt mất dạng, thậm chí chưa kịp làm khô mấy hạt mưa còn vương trên tóc. Lần này mưa không nặng hạt nhưng là những lớp mưa bụi như những tấm rèm kết từ những sợi tơ mong manh choàng lên người đi đường. Nếu cặp đôi nào đang yêu đi dưới trời mưa này thì chắc sẽ thấy lãng mạn, còn mình thì ghét nó như hủi. Mưa không đủ to để choàng áo mưa hay đi dù mà nó không quá nhỏ để không làm ướt một số thứ trên người. Có lẽ người Ai Len đã quen với tính khí thất thường của cô nàng thời tiết nên dù nắng hay mưa, dù mưa lớn hay bé thì họ vẫn đi như không có chuyện gì xảy ra. Mình cũng tặc lưỡi biến thành người Ai Len và một lần không may, mưa chung thủy quá nên ướt nhẹp từ đầu đến chân. May mà chưa ốm.

Và khi viết bài này trong vòng 5 phút thì đã thấy có 3 sự thay đổi. Trời mưa lất phất, xám xit, tự nhiên lại sang bừng lên như ai đó bật đèn cao áp, nắng rọi thằng vào chỗ mình ngồi làm cho một bên má nóng nóng. Nhưng khi chưa kết thúc bài viết thì ai đó đã nhổ phích cắm đèn cao áp kia, trời lại trở nên hờn giỗi rồi.


Ai đó mà có cô người yêu tính khí như thời tiết Ai Len ri, chiều lòng nàng cho được e chạy cho sút quần khi mô không biết. J

Ảnh: Chạy ra lấy nước ngó ra ngoài đường thì thấy mù sương ra ri.


No comments:

Post a Comment