Thursday, December 11, 2014

An ninh

Năm 2012, mình đi làm visa cho đoàn tham quan của dự án Đà Nẵng. Đó là lần đầu tiên mình vào đại sứ quán. Những lần đi trước, visa của mình đều được hành chính xử lý nên chả biết đi đứng kiểu gì. Năm đó phải vào Sài Gòn và phải xin công hàm từ Sở NV và làm trong thời gian gấp, mà mình quen anh Giám đốc nên mình đích thân phải đi thay cho em hành chính.

Đại sứ quán Đức nằm trên đường Nguyễn Thị Minh Khai ở Q1. Vô đầu tiên là lớp bảo vệ mặc quân phục kiểm tra. Đúng người đúng tội rồi thì đc chui qua một cái hàng rào, ở đó có một dãy tủ và có 2 anh lực lưỡng đứng chắn. Nhiệm vụ của thảo dân là lột hết tất tần tật ở trên người cho vào tủ (tất nhiên là không lột quần áo). Xong nếu còn khả nghi 2 anh lực sĩ kia dùng gậy quét ngược xuôi trên toàn bộ thân thể của thảo dân trước khi bị ấn vào một cái cửa hẹp để vô phòng chờ làm visa.

Hôm nay mình lại đích thân đi làm visa lần thứ 2 trong đời. :) Cũng là visa Schengen nhưng mình xin ở Đại sứ quan Vương quốc Hà Lan. Xuống tàu lúc 9h30, chuyển 2 lần bus ở Dublin và hỏi không dưới 5 người thì mình cũng mò tới đc ĐSQ, lúc đó, theo hẹn online thì đã trễ mất 15 phút. Mình nghĩ, như này là tiêu rồi, vì kinh nghiệm ở ĐSQ Đức tại Việt Nam thì trễ là coi như hủy.

Rõ ràng ghi ở cổng chính xác là ĐSQ Hà Lan nhưng tòa nhà ĐSQ gì mà cổng thấp như chơi đồ hàng, ngoài cổng chả có mống nào đứng canh. Mình bước đại vô giống như bước vô vườn không nhà trống. Chui tận vô sào huyệt cũng chả thấy ai, một lúc thì có một eng lò mặt ra, mình phải giơ tay chào thì ẻng mới phát hiện ra có sự hiện diện của kẻ đột nhập. Chừng 30 giây làm nốt việc gì đó, ẻng mới ngó cổ ra bảo mày tới xin visa à, mình dạ rõ to và giõng dạc như như người có lỗi. Rứa thì chờ tao chút nghe, tao đang lỡ tí việc. Mình giãn người ra để thở cho đúng nhịp trở lại vì sợ bị từ chối do đến trễ.

Ngồi đọc tờ rơi mỏi cả mắt, chàng vẫn chưa xong. May quá, có một em xinh tươi đi vào, cổ hỏi chàng thì chàng bảo, rứa cô rảnh thì giải quyết giúp tôi. Cô gái tới quầy và cười rất tươi hỏi em giúp gì được cho chị nào. Mình bảo chị đến xin visa. Chị tên là Mona à, không chị tên H. À, đây rồi, trên danh sách đã có sẵn tên mình được họ in ra khi đặt lịch hẹn qua mạng.

Trước khi đi mình hỏi thằng con chú ở Hà Lan nào là mày làm gì, vợ mày làm gì, con mày học ở đâu, nhà mày ở là thuê hay mua.....Cô gái coi giấy tờ của mình và luôn miệng "lovely", tịnh không hỏi câu hỏi mà cứ lặp lại điệp khúc lovely. Chỉ duy nhất cổ nói trong vé của chị bay về ngày 3/12 nhưng chị xin visa đến 10/12 thì e sợ là hơi lệch. Mình nói là lúc đó chị chưa biết lịch học như nào nên đặt thế, giờ biết lịch học muộn hơn định đổi vé mà chưa được. Ok, rứa để em lưu ý vào đây cho chị. Xong cổ bảo, xong rồi đó, giờ em làm biên nhận cho chị và khi nào có, chị tới lấy. Giờ thì đến lượt mình hỏi nhé: Chị muốn xin visa nhiều lần, rứa nhiều lần và một lần chị không trả thêm phí à? Không, chị có đề xin nhưng còn tùy thuộc vào người cấp chứ phí thì không đổi. Vì chị ở Galway, chị nhờ người lấy giùm được không? Được, chị đưa biên nhận và viết một tờ giấy ủy quyền chị ký vào là được. Rứa giấy ủy quyền có cần ai xác nhận không? Không cần, chỉ là chị có nói chị muốn người ta tới nhận giúp là được. Mình cứ hứ há như không tin vào khả năng nghe của mình.

Một kỷ niệm thật đẹp với con người Hà Lan dù chưa đặt chân đến đó bao giờ.

Ảnh: Hoa và nến ở trên bàn trong Cafe tại Công viên Phượng Hoàng- Dublin vừa chụp trưa nay.

No comments:

Post a Comment