Nhìn qua màn hình lúc nào cũng thấy anh Hai và em Thối quấn lấy nhau. Lúc thì 2 chú chơi trò gì đó, lúc thì 2 chú trêu nhau, lúc thì anh Hai cứ đòi ôm và sờ cái pụn péo của em ... Hết lượt anh Hai thì đến Bacu ôm cái đít tròn quay của em. Nếu mẹ ở nhà thì em là của mẹ. Mẹ sẽ dính lấy em và ôm em vào lòng để mẹ thơm hết cái tay đến cái mũi, rồi cái miệng rồi cái vai, rồi úp mặt vô cái mông tròn của em hít hà, cuối cùng là ôm cái pụn péo của em thưởng thức suốt buổi tối.
Hồi em còn nhỏ, em được ưu tiên nằm giữa mẹ và anh Hai. Lúc đó anh Hai học mẫu giáo. Một hôm mẹ và anh Hai cũng giành nhau ôm em, xong anh Hai ví ba mẹ con mình như củ lạc. em Tũn là hạt lạc còn mẹ và con là vỏ lạc. Anh Hai ví thật là sinh động.
Còn bây giờ mẹ lại thấy em giống hũ mật để ba mẹ và anh Hai cứ bu lấy em suốt ngày. Việc ví von này làm mẹ nhớ tới một câu chuyện mà khi nói ra thì chỉ có mỗi mẹ hiểu được anh Hai. Lúc đó, ngồi xong xe ô tô, cả nhà kể chuyện đi học của em Tũn rồi anh Hai phán em Tũn đi học cứ giống như bánh mì kẹp xúc xích. Mẹ cười phá lên trong khi bacu cứ ngẩn tò te chả hiểu gì. Chả là đi việc học mẫu giáo của em Tũn rất là lổn nhổn. Hễ đi học được một tuần thì chú lại ở nhà 2 tuần vì ốm. Cứ rất là đều đặn nhứ thế nên anh Hai mới ví thành bánh mì kẹp xúc xích, nghĩa là lúc học lúc nghỉ cách đều đặn như thế. Mà e cũng chỉ có mỗi anh Hai của mẹ mới có lối ví von đáng yêu và mang tính ẩm thực thế này thôi. Ôi anh Hai của mẹ. Mẹ và anh có một mối liên hệ bằng giác quan thứ Sáu thì phải. Anh biết mẹ đang nghĩ gì và chuẩn bị nói gì, cứ như anh vừa dạo chơi từ trong suy nghĩ của mẹ ra. Ngược lại mẹ hiểu anh từng li từng tí. Mẹ thậm chí chỉ cần nghe anh thở thôi là biết anh như thế nào. Hôm nay mẹ gặp ông bà ngoại, màn hình bên mẹ rất tối nhưng chú bảo Mẹ đừng khóc nữa. Nếu nhìn màn hình thì không thể nào nhận ra được mẹ có khóc hay không, nhưng chú biết mẹ đang khóc. Mẹ hỏi là tại sao con biết, chú trả lời là Rứa không phải mẹ bảo con cứ như đi từ trong đầu mẹ đi ra à? Mẹ yêu thằng cưng của mẹ quá. Vài bữa con đi học đại học mẹ sẽ vất vả vì nhớ con đây, cưng yêu có biết không hả.
Bacu bảo hay là nghỉ 3 tuần Noel mẹ về nhà đi. Mẹ sẽ rất là sung sướng khi được về nhà, nhưng sau đó quay trở lại đối với mẹ sẽ còn kinh hoàng hơn và mẹ chắc chắn một điều là mẹ sẽ khó tập trung để học. Mẹ cố gắng để tồn tại ở đây trong một chuỗi ngày bình lặng và nhẫn nại. Một khi mẹ về nhà và sang lại, mọi thứ đảo lộn và mẹ không chắc là mẹ có đủ sức để tiếp tục hay không? Hãy cứ để cho mẹ chịu đựng như mẹ đang phải cố gắng, ba cha con động viên mẹ nhé. Mẹ nhớ ba cha con không thể diễn tả bằng lời.



No comments:
Post a Comment