Thursday, December 4, 2014

Rùa

Dạo này mình thấy mình rất giống con rùa. Cứ lầm lũi, cần mẫn bò từng tí một để đến đích. Lại một đích nữa đã cán qua và kết quả khá hài lòng. Trước mắt là một cái đích rất khó để vượt qua. Thôi thì cứ bò thôi, kiểu gì chả đến nơi.

Hôm nay trình bày, mình mặc một chiếc váy hoa, đeo tất hoa đen và cái áo sơ mi màu xanh navy. Lâu lắm rồi mới được mặc váy. Định là cũng chẳng mặc nhưng mà nếu không mặc thì cũng chẳng có lúc nào để mặc, chẳng nhẽ "mang đến rồi mang về" thì phí chỗ và cân nặng.

Trình bày xong, cả bọn kéo nhau đi ăn trưa, để chúc mừng thắng lợi nên mình có làm ngụm rượu, giờ thi mắt díu cả lại. Thôi, chắc là đi ngủ một chút để lấy tinh thần tối chiến đấu với môn hắc ám.

Nằm mãi mà không ngủ được, cũng không mở mắt ra được. Đầu cứ ong ong. Sắp tới con kia nó về nước 1 tháng, có nghĩa là 1 tháng mình lọ mọ trong nhà một mình. Mở mắt ra cũng một mình mà tối nhắm mắt lại cũng một mình. Vừa muốn thời gian trôi thật nhanh để thoát ra tâm trạng tồi tệ này những cũng mong thời gian trôi chầm chậm để có đủ thời gian viết bài. Thứ 2 nộp một bài, thứ Sáu nộp bài tiếp theo và thứ Năm nữa nộp bài cuối cùng. Đầu mình căng như dây đàn.

Chồng yêu gọi điện lúc nửa đêm làm mình cảm thấy đỡ hơn một chút nhưng khi màn hình tắt đi, còn lại một mảng trắng trước mặt, mình chới với như người không biết bơi lạc ở giữa biển khơi. Biết làm gì bây giờ, nhớ con lại cồn cào, muốn khóc thật to nhưng không đủ sức để hét, chỉ còn tiếng nấc nghẹn trong cổ họng và nước mắt tuôn hai hàng.


No comments:

Post a Comment