Mình không đẹp, thực sự là không đẹp. Mắt thì một mí, con to con nhỏ. Mũi thì không cao, miệng thì không chúm chím như búp hoa hồng, da thì không trắng, mặt không được trái xoan. Tóm lại chả có nét gì đáng kể. Nhưng tất nhiên là không xấu. Xấu mà lấy được chồng mà ai cũng khen ổng đẹp trai và giỏi được à? Vô lý!
Bù lại mình có làn da khỏe mạnh, có một lúm đồng tiền bé bé xinh xinh mà ngay từ lần găp đầu tiên, chồng yêu phán một câu xanh rờn "vì lúm đồng tiền mà phải cưới nguyên một người đàn bà". Mình đến giờ vẫn ấm ức lắm nhưng lỡ cưới rồi đành chịu. :) Và hình như mình có một nụ cười hơi duyên, nhưng chỉ đôi lúc cao hứng thôi còn lại thì không hơn thị nở là mấy.
Mình học hành cũng không xuất chúng, nhưng đủ để gây ấn tượng cho thầy cô giáo và bạn bè. Nghĩa là hầu như thầy cô hay bạn bè quên ai đó chứ mình thì hiếm khi bị quên hoặc hầu như chẳng ai quên mình. Hãnh diện quá đi chứ.
Vậy mà chả hiểu mọi người nhìn nhận kiểu gì nhưng hầu như người đàn ông nào gặp đều khen mình đẹp. Nói một cách công bằng và nghiêm chỉnh là cả đàn ông có tình ý và cả đàn ông chả có tình ý gì đều khen mình đẹp. Từ đây mình suy ra, phạm trù đẹp của đàn ông và đàn bà rất khác nhau. Nghe một hồi làm mình rất là băn khoăn cho cái sự đẹp đáng tranh cãi của mình.
Vậy mà khi đi làm thì sếp nào cũng khen mình giỏi và còn bảo one of my few excellent staff (nhân viên ở đây là nhân viên mang tính toàn cầu á, nghĩa là nhân viên ở nhiều nước khác nhau í).
Nói chung mình nhận được rất nhiều lời khen nhưng mình cảm thấy những lời khen thường hay quá so với nó đáng có, hay là tại mình đặt cho mình tiêu chuẩn cao quá.
Giống như chiều nay, ông thầy thì cứ khăng khăng "the best thing is that you are smart and beautiful" còn mình thì gân cổ cãi "I am neither smart nor beautiful", nhưng ổng vẫn cương quyết "dựa trên những gì em viết thì em đúng là giỏi giang, dựa trên những gì tôi thấy thì em đúng là đẹp, và tôi vẫn bảo vệ quan điểm của tôi và khẳng định là tôi đúng". Hehe
Nhưng ngẫm lại thì mỗi lần nhận được một lời khen thì tinh thần phấn chấn hơn hẳn, cho dù nó có hơi quá so với thực tế thì những gì nó mang lại cũng xứng đáng.
Vậy nên tuần này và cho những tuần sau, mình phải cày bừa cho xứng với câu "you are smart and beautiful" không thì hổ danh quá. Đừng khen thì có phải mình được thảnh thơi vài ngày không. Bực hết cả mình.
No comments:
Post a Comment