Saturday, November 15, 2014

Vi rút uốn

Sáng nay Thứ Bảy, 2 người đàn ông của mẹ lại rủ nhao đi chợ. Đến đoạn vô hàng thịt, chú em không chịu vô vì hôi. Mẹ hiểu  chú, vì ngày xưa lúc mẹ có bầu chú, mẹ cũng không đi ngang hàng thịt được. Mỗi lần phải đi qua đó, mẹ phải nín thở và đi thật nhanh không dám dừng và đến khi thoát ra được mẹ mới thở dài ra, nhưng không khí ở chợ thì cũng không nên và dám thở sâu sau khi nín thở. :P Sáng nay chú đòi ba để chú đứng ở ngoài nhưng ba sợ lạc mất chú nên đề nghị chú đi theo. Chú đi với ba một tay nắm tay ba một tay thì chú bịt mũi. Mẹ cứ tưởng tượng cái tay béo mũm che cái miệng bé xinh và cái mũi tròn vo là mẹ lại nhớ chú nức nao.

Trưa nay nghe bacu kể, 2 chú ăn xong thì lên giường chơi trò đố nhao. Một thằng chui vô trùm chăn lại đưa một bộ phận trên cơ thể nhô ra trong chăn, nhiệm vụ của chú kia là sờ nắn xem đó là bộ phận nào. Thằng anh chui vô thằng em sờ một hồi và reo lên "a, cái đầu gối của cái tay". Haha. Nớp ba dồi mà chú vẫn không biết cái khuỷu tay. Yêu chú quá.

Chú ngủ dậy sớm hơn anh Hai và ra học bài trước, anh Hai thì ưỡn ẹo chưa chịu dậy. Một lúc sau, chú chạy vô thức anh Hai dậy và nói "rồi a, vờ rờ ờ rồi đo". Anh Hai nổi cồ nhưng cũng dậy ra học bài, giờ thì 2 chú đá bóng dưới sân rồi. 2 chú mà ở gần nhau thì không thể rời nhau nửa bước. Chỉ đến khi mẹ ở nhà thì 2 chú mới để mẹ xen ngang còn lại thì 2 chú cứ dính lấy nhau. Vài bữa một chú đi học đại học, một chú học cấp 3 thì 2 chú sẽ nhớ nhau thế nào nhỉ?

Vờ rờ ờ là vi rút uốn. Cái này mẹ đặt ra vì hễ 2 chú đang hay ho chơi đùa, mẹ lò mặt ra là cứ nhõng nhẽo. Hoặc một trong 2 chú bị lọ mỏ, cũng nhẹ nhẹ thôi, nếu ở nhà với ba thì cứ thế mà chơi hoặc tự làm chi đó, nhưng mẹ mà mò mặt về là y như rằng người 2 chú cứ dặt dẹo ra như bánh đa gặp nước. Mỗi lần như thế mẹ toàn trêu 2 chú là rồi, vi rút uốn lại tấn công. Có hôm, thằng anh mệt thật, nó không hăng hái được và lúc đó không có mẹ, thằng em mới thắc mắc, vi rút uốn chỉ tác dụng khi có mẹ ở nhà chơ răng mẹ đi vắng mà cũng có vi rút uốn.

Ôi, mẹ nhớ 2 thằng chó con của mẹ lắm. Mẹ lại thở không thẳng giấc được rồi, tâm trạng hôm nay của mẹ thật nặng nề vì áp lực bài vở nhiều quá.



No comments:

Post a Comment