Thursday, May 5, 2016

Lọ mỏ

Bắt đầu từ thằng anh. Vừa sốt vừa ho. Sốt cao và khó hạ. 2 mẹ con cứ phải lau mát liên tục. Mẹ lau rạc cả tay. Ngót nghét 3 ngày thì đỡ. Buổi sáng mẹ nấu đồ ăn sáng cho cu em, cu em ăn một tí thì bảo no và kêu lạnh. Mẹ chủ quan cứ tưởng vừa mới ngủ dậy nên chú chưa tỉnh nên chú vẫn đi học bình thường. Sáng mẹ quay trở lại làm việc sau mấy ngày nghỉ chăm anh. Trưa thì nhận điện thoại của chú em báo là chú bị chảy máu cam. Mẹ tức tốc phóng xe như bay về nhà. Về thì thấy chú nằm bẹp dẹp ở giường ông ngoại. Mẹ ấp trán thấy ấm. Chiều cả mạ cả con nghỉ học và làm. Không giống như anh, chú sốt rất cao và ho rất nhiều. Lại còn đi ngoài. Đến đêm thứ 2 thì mẹ chú bấn loạn thì chú vừa nôn vừa đi ngoài. Mẹ sẵn sàng vác chú lên viện. Trước khi đi, mẹ chú vớt vát gọi cho bác sĩ. Cũng biết ơn trời phật cho mẹ gặp được vị bác sĩ có tâm. Trong khi mẹ bấn loạn thì bs bình tĩnh khuyên mẹ cứ để ở nhà và xử trí. Một đêm thức trắng với con vì chú đi ngoài theo kiểu tự động. Nghĩa là chú cứ nằm và phân cứ tự động chảy ra. Mẹ vật lộn với chú một đêm thay ga, nệm, chăn, quần, lau mát. Mẹ chưa từng gặp phải  trường hợp tiêu chảy kinh khủng như em vừa rồi. Ông ngoại, rồi bà ngoại, rồi anh hai cũng đã bị đi ngoài nhưng với kiểu đi ngoài của em thì khủng khiếp. Đi ngoài không kiểm soát và thối chưa từng thấy. Đến 5h sáng, chú mát dần lên. Mẹ thở phào nhẹ nhõm. Đến sáng ngày thứ 3 thì chú hết sốt. Mẹ cứ tưởng đã có thể thong thả trở lại. Đến buổi chiều chú bắt đầu sốt lại, từ 38 rồi 39, rồi gần 40. Mẹ hốt hoảng tha chú ra lại bs. Viêm vọng. 2 trận liên tiếp cách nhau 1/2 ngày. Chu trình uống thuốc, lau mát lại lặp lại. Cũng may rơi trúng dịp 30/4-1/5 nên mẹ và ba được nghỉ. Đến ngày thứ 2 của trận sau, ba chú lại lăn ra ốm. Mẹ lại lọ mọ cặp nhiệt kế, lau mát cho 2 cha con liên tục. 4h sáng, mẹ mới chợp mắt một tí. Ròng rã 10 ngày mẹ trong tình trạng căng thẳng, thiếu ăn và thiếu ngủ, mẹ cũng đành phải lăn ra ốm. Sốt, ho, viêm họng.
Không ăn, đi ngoài và nôn làm cho em Thối của mẹ mặt tọp đi rõ rệt. Còn mặt của mẹ thì bạc thếch. Lần này mẹ ghi lại để sau này các con lớn lên có dịp đọc blog của mẹ để các con biết sự vất vả của mẹ chăm con. Đây chỉ là 1 trong hàng chục lần các con ốm. Hồi nhỏ, mẹ còn phải ngồi bồng con ngủ mà không được đặt xuống giường, vì đặt xuống là các con lại khóc. Cũng không được cựa quậy vì cựa quậy sợ làm con thức giấc. Những lúc như thế, lưng mẹ như có ai dùng dây thép nẹp lại, tay tê cứng đờ. Một mình mẹ vật lộn với các trận sốt của các con như thế. Anh Hai hỏi "rứa những lúc mẹ chăm con sốt thì ba làm chi". Ba bận.

No comments:

Post a Comment