Đầu năm học, nhà trường thu đủ loại tiền. Nếu cùng loại giống nhau thì không sao, chú em năm ngoái đi học khi mẹ vắng nha 1 năm nên chú quên đủ thứ trên lớp mà cả cha và con không hề phát hiện ra. Mãi đến mùa Đông năm tiếp theo mới phát hiện khi tìm để mặc thì không có nữa. Đến lớp hỏi cô thì áo của chú đã bị bạn khác lấy về. Mà lạ là chú làm mất một lúc 2 cái, tức là cả áo của chú và áo của anh Hai để lại. Không chỉ áo, cha con chú ở nhà còn làm mất không biết bao nhiêu thứ. Cứ về nhà hỏi cái này ở đâu, cái kia ở đâu thì luôn nhận được câu trả lời là "biết à". Ở nhà cả năm trời mà hỏi cái gì cũng không biết thì chừ hỏi ai đây trời. Cha con chú đúng là phá gia chi tử!
Mấy ngày ni trời nắng, ngày mô mẹ chú cũng bị đống áo quần của 2 chú và bacu tra tấn mũi. Mở cửa phòng là mùi chua lè bốc lên. Khổ thân mẹ chú ngày mô cũng mang một đống đồ đi giặt. Nghĩ lại mẹ chú rùng hết cả mình, vì một năm trời mẹ vắng nhà thì việc thu dọn áo quẩn chua loét kia đi giặt hàng ngày là điều vô tưởng. Khiếp! Hèn chi mà thím các chú méc là bữa ni (tức là năm ngoái) 2 chú ăn mang luộm thuộm, lôi thôi lếch thếch lắm. Ba chú mà thiếu mẹ chú còn lôi thôi, huống chi là các chú. Mẹ chú dạy các chú mãi mà tình hình chuyển biến chậm quá. Chắc là mẹ phải quân phiệt thêm một tí. Chú em thì đừng hỏi độ nhem nhuốc nữa. Đi học về thì áo quần chân tay như vừa bị ngã xuống cống. Mẹ ngán chú quá. Bữa ni chú được cả mẹ, cả anh chiều và nâng như nâng trứng nên chú tha hồ phá phách. Chỉ cần động đến chú một tí thôi là chú chớp mắt 2 chớp rồi nước mắt rơi lã chã. Mẹ với anh lại rệu rạo ngay với chú, vậy nên chú cứ tiếp tục lem luốc.
Quay lại vụ áo khoác. Mẹ chú không còn cách nào khác đành phải mua áo mới cho chú dù áo xấu hoắc. Vì là mua bổ sung nên nó không năm trong các món tiền phải nộp giống như cả lớp. Ngày hôm đó mẹ chú mới đưa tiền cho chú đi nộp và dặn: Tiền này là tiền nộp các khoản đầu năm và tiền này là tiền áo khoác, tổng cộng là xxxxx. Chiều về, mẹ hỏi chú đã nộp cho cô chưa. Chú mặt mày rất hào hứng khoe: Đầu tiên con đưa cho cô xxxx là tiền đóng đầu năm, tiếp theo con đưa xxxx là tiền áo khoác. Hahaha. Vụ này làm mẹ nhớ đến câu chuyện ngụ ngôn về một ông chồng đần, vợ dặn đi mua muối và mua mắm với 2 đồng tiền tương ứng, mỗi đồng cho vào mỗi túi. Ngặt nỗi trên đường đi, anh chồng va phải hòn đá, nên quên béng mất đồng nào mua mắm và đồng nào mua muối, đành lon ton chạy về hỏi vợ. Chú thì may chưa va phải hòn đá nên vẫn nhớ khoản nào cho mục nào dù 2 mục có sồ tiền khác nhau. :)
No comments:
Post a Comment