Lúc anh bắt đầu biết nhận thức, biết được các nghề, mẹ đã gieo vào đầu anh ước mơ của mẹ, nên khi nào hỏi anh "lớn lên con làm nghề gì" thì anh trả lời ngay tắp lự mà không cần suy nghĩ "nhớn nhên con sẽ làm bác sí". Mẹ cười vui mãn nguyện. Có hôm anh còn rất trăn trở bổ sung "....để con khám bệnh miễn phí cho các em nhở nhà nghèo". Anh Hai của mẹ thiệt là có trái tim nhân hậu.
Lên lớp 6, anh bắt đầu học môn sinh. Mẹ mới giải thích với anh là "muốn làm bác sĩ thì con phải học giỏi môn sinh" và khi con thi vào trường Y thì con phải thi 3 môn là Toán - Hóa - Sinh. Học một học kỳ đầu, mẹ mớm hỏi "con thấy môn sinh thế nào?". May mắn thay anh hớn hở trả lời "con thích môn Sinh mẹ ạ". Mẹ vẫn chưa tin hỏi ngược lại "trong tất cả các môn tự nhiên con thích môn mô nhất", anh khó chịu nhắc lại "con đã nói là con thích môn Sinh rồi chì". Mẹ khấp khởi mừng thầm.
Vào đầu năm học lớp 8, học sinh được lựa chọn các môn học chuyện theo khả năng. Anh vẫn chung thủy chọn môn Sinh trong khi hầu hết các bạn của anh chọn môn Hóa. Mẹ thấy vẫn chưa yên tâm về sự lựa chọn của anh. Mẹ sợ anh chọn môn Sinh là vì mẹ thích chứ không phải anh thích. Mẹ lại lôi anh ra chất vấn.
- Răng con lại chọn môn Sinh?
- Vì con thích.
- Các bạn con toàn chọn môn Hóa, con có muốn học Hóa cùng các bạn không?
- Không, con thích môn Sinh hơn.
Mẹ thấy anh đi học chuyên Sinh với vài bạn lèo tèo, mẹ vẫn không yên tâm, sợ anh buồn, mẹ lại vặn vẹo.
- Con có chắc là con không hối hận khi chọn môn Sinh không?
- Không
- Răng các bạn chọn Hóa mà con lại chọn Sinh
- (khó chịu ra mặt) Vì con thích.
Mẹ vẫn cứ băn khoăn không biết anh có thích thật hay vì mẹ thích mà anh trả lời thế. Nhưng chẳng nhẽ cứ túm anh ra tra xét hoài.
Một hôm mẹ ở nhà thì có điện thoại đến máy của anh. Mẹ đánh bạo nghe máy. Thì là cô giáo dạy Sinh của anh. Cô hỏi vì răng anh không đi học. Mẹ bủn rủn tay chân vì rõ ràng anh ra khỏi nhà từ lúc 1h30 chiều. Anh không đi học thì đi mô được. Mẹ bấn loạn gọi điện cho cô giáo chủ nhiệm thì đc biết anh đang có mặt ở trên lớp. Tắt máy xong mẹ mới ớ ra là cô giáo dạy sinh nhầm thứ Tư với thứ Năm. Rồi cô khen anh học nhanh, tiếp thu tốt. Mẹ ngạc nhiên vì lâu nay mẹ xem nhẹ khả năng của anh quá.
Rồi thì ngày hôm qua anh đi thi học sinh giỏi cấp thành phố. Lúc về nhà báo cáo kết quả với cô, thì câu nào anh cũng làm đúng cả. Không biết kết quả thế nào. Mẹ hồi hộp còn hơn cả anh.
Anh Hai của mẹ cố gắng thỏa ước mơ của mẹ nhé, anh Bác sí tương lai đẹc chai của mẹ. Yêu anh Hai của mẹ vô cùng.
![]() |
| Bữa ni anh lớn anh không cho mẹ chụp ảnh nữa. Rình hoài mà không được. Mẹ chỉ có mấy ảnh cách đấy mấy năm |

No comments:
Post a Comment