Sunday, May 17, 2015

Packing!

Còn đúng một tuần nữa, mình được về nhà. Sự háo hức đến từ cách đây một tháng cơ. Phòng mình là phòng twin, tức là có 2 giường đơn. 2 cái va li đã nằm chềnh ềnh ở giường kia, sẵn sàng kéo lên máy bay từ cách đây 1 tháng. Đó là những thứ mình phải mang về, còn hầu như toàn bộ quần áo, mình để lại.

Hôm nay nhà mình có khách, đều là bạn của cô cùng nhà, tự nhiên mình được một ngày chả phải làm gì ngoại trừ đi ra rồi đi vào. Rảnh rỗi mình lôi đống áo quần, dự định là để lại đây, thì mới tả hỏa ra là ở đâu ra mà nhiều thế. Rõ ràng là lúc mình sang, mình mang được mấy bộ lèo tèo. Ở đây 9 tháng, mình cũng chẳng mua sắm gì nhiều, vậy mà ở đâu ra lắm thế. Kiểu này, lần tới sang và về thì chỉ đủ kg mang đống áo quần kia về thôi chứ chả có chỗ nào mà mang thêm gì.

Sát cạnh nhà có một khách sạn nhỏ. Không biết khách sạn lấy khách ở đâu nhưng cái garage phía sau cửa sổ phòng mình có diện tích bằng một sân vận động mini, lúc nào cũng kín xe ô tô. Tối qua mình cố để xong cái cơ sở lý luận để gửi cho Thầy như đã hứa. Gửi xong gần 1h sáng.

Trước đó, 12h khuya 3 đứa kia đã kéo nhau sang khách sạn sát nhà uống bia và dặn khi nào xong thì sang. Mình chưa kịp gửi thì chúng nó đã gọi réo rắt. Bước sang cửa khách sạn lúc 1h sáng, nghĩ, chắc chỉ có ở đây chứ tự nhiên ở Việt Nam 1h sáng mới mò ra khỏi nhà thì e mát nặng.

Lần thứ 2 sang khách sạn, lần đầu là được mời ăn tối, thì mới phát hiện cái bar nhỏ nhỏ của khách sạn đáng yêu phết. Nó nhẹ nhàng, thoáng đãng, một sàn nhày be bé và có một chàng DJ đẹp trai dã man. Thường bar thì không có sàn nhảy, chỉ có night club mới có, nhưng cái khách sạn này là kết hợp của cả 2.

2h mình mò về phòng và lên giường ngủ ngay, ngủ một giấc tưởng chừng dậy được rồi vẫn chưa thấy 2 người khách (1 nam, 1 nữ) về. Sáng thì mới biết chúng nó lê la mãi tới hơn 5h sáng. Thiệt là vô bổ, chúng nó làm chi mà ngồi lâu rứa không biết. Mà ngồi thì cũng nói lung tung và uống. Có phải vừa mất của dại người không.

Cứ chục người có 1 người như mình thì bar biếc, club cờ liếc chắc chết ẻo hết.

Khách tặng cho bộ ảnh, làm kỷ niệm là chính vì chẳng nét chi cả.


No comments:

Post a Comment