Ngày thứ 3 của ngủ riên. Cả chiều 2 anh em hục hặc. Anh giận em vì cái tội suốt ngày ăn mà không chừa lại cho anh. (sẽ kể trong post sau). Đến đoạn đi ngủ, mặt em xị ra như quả bóng xì hơi. Em lại mặc bộ đồ ngắn tũn mà mẹ yêu nhất. Ngồi nấn ná ở giường ba mẹ, chú hình như không muốn rời. Cuối cùng mẹ dẫn 2 chú sang tận giường thơm hít hà một lúc lâu, dắt màn cho các chú rồi trở về phòng. Mẹ vừa đi vừa nghĩ đến cảm giác của anh Hai được ôm một thằng tròn lẳn thơm tho đáng yêu để ngủ, mẹ thầm ghen tị.
Mẹ về nằm chưa nóng lưng thì có tiếng gõ cửa. Mẹ dậy mở cửa thì thấy chú em thủ thỉ, con muốn ngủ với mẹ. Mẹ mừng quá, đang nhớ em. Nhưng nghĩ lại thấy tội anh Hai ngủ một mình bèn gợi ý: Mẹ sẽ sang ấp con ngủ.
2 chú nhét mẹ vào trong góc vì nếu mẹ nằm ngoài thì che hết quạt. Có hơi mẹ và yên tâm sợ bụ, chưa được 2 phút chú đã ngủ lăn quay. Mẹ định bụng ngủ lại luôn nhưng chật quá đành rón rén đi về phòng.
Nằm cứ vật qua vật về nên mới thỏ thẻ để xuất với chàng, hay là em sang ngủ với 2 đứa đây. Cứ tưởng mỗi mình vật vã, chàng hưởng ứng "anh cũng nhớ khoảnh chiếu dưới đất của anh, hay là 3 mẹ con cứ ngủ trên giường, anh quay về rọ của anh. Ngủ trên giường không quen". Hahaha
Nhà có cả thảy 6 cái giường mà chỉ dùng đến 2 cái, còn 1 người vẫn nằm đất. Răng chị lạ ri trời!
No comments:
Post a Comment