Được mấy bữa ngủ riên từ năm ngoái. 2 chú lại lọt tọt ngủ cùng mẹ, hất bacu xuống đất nằm thảm rất hoàn cảnh.
Thấy bacu nằm đất hoài, mẹ cũng động lòng trắc ẩn bèn vời bacu lên ngủ chung giường. Giường size 1.8 * 2.0 được sử dụng thành 2.0 * 1.8. Nghĩa là cả nhà nằm ngang. Được vài bữa, mẹ đau lưng không chịu nổi vì 2 chú lấn. Chỉ cần anh Hai nghiêng người bó gối lại thì mẹ chỉ đủ chỗ tiếp phần hông xuống giường thành một đường chỉ. Chẳng may mẹ phải đi vệ sinh thì đến lúc vào không tài nào lách nổi vô giữa 2 chú trở lại.
Vậy là cả nhà đưa ra nghị quyết ngủ riên. Mẹ đón đường chú em "để mẹ sang ấc em nủ hí" "con ấp mẹ ngủ thì có". Mẹ tuổi ăn tuổi ngủ thi.
Đêm đầu tiên, mẹ phải chạy sang nằm chơi chán chê và ôm hết thằng anh tới thằng em cho đã cùng với điệu bộ đáng ghét của anh Hai "đuổi" mẹ về, mẹ mới lủi thủi cất bước sang phòng ba mẹ. Tối mẹ cứ trằn trọc mãi không ngủ được. Bỗng nhiên giường rộng hẳn ra. Mẹ quay bên phải cũng trống mà quay bên trái cũng trống, mặc dù có bacu nằm cạnh mà mẹ thấy như mỗi mình mẹ trên giường. Đêm nào quá giấc, mẹ chỉ cần quay sang bên này ôm cái pụn, quay sang bên kia ôm cái tay hửi hửi mùi chua nghoét là mẹ ngủ được ngay. Rồi thỉnh thoảng có cái tay béo mũm măn măn lần lần dưới lớp áo ấp tay vào cái pụ rồi yên tâm nằm ngủ, mặt rất bình yên. Chỉ rứa thôi là mẹ ngủ ngon lành.
Tối qua, dọn dẹp xong xuôi, vừa ló mặt vào phòng thì bacu ngoắt ngoắt tay vô bảo anh nói thầm việc ni tí. Tưởng tỏ tình chi, hóa ra chàng bảo "rủ 2 thằng qua ngủ lại đi chơ anh nhớ". Hahaha. Mẹ tưởng mỗi mẹ không ngủ được vì nhớ, hóa ra bacu cũng không khác chi.
Kế hoạch ngủ riên vẫn bách thần (giong anh Hai nhái giọng Lệ Thủy) = bất thành.
No comments:
Post a Comment