Monday, October 19, 2015

20/10/2015

Năm ngoái mình ở Ai Len, ngày ni chồng nhắn sang bảo nhớ vợ quay quắt và tủi thân vì thấy họ cứ chở vợ áo quần váy vủng lượn lờ mà chồng thì đi một mình. Vợ thì càng tủi hơn. Rứa mà đã một năm trôi qua. Nhanh dã man!

Mình thực sự già theo cả tâm hồn lẫn thể chất. Thực ra mấy cái ngày ni đối với mình chả có ý nghĩa gì mấy vì cứ hô hào khẩu hiệu rứa chứ có làm được trò trống gì đâu. Cho nên có hay không cũng không có ý nghĩa gì. Trưa hôm qua chồng chở vợ đi làm với lý do chồng cần xe. Vợ cũng ngoan ngoãn đi theo mà không quên mang theo cái mũ xe máy vì lỡ về muộn bắt chồng chờ thì lại đi nhờ xe của người khác. Đi ngang qua cửa hàng hoa, vợ biết kiểu gì chồng cũng sẽ mua hoa tặng nên mới gợi ý thay vì tặng hoa thì mua hoa về trồng, nên buột mồm khen "ui, mấy chậu hoa lan đẹp hè". Tối, cơ quan tổ chức ăn uống, gần xong thì chồng điện và dặn khi mô xong thì điện vì 2 cha con đang ở siêu thị.

Mở cửa xe thấy 4 chậu hoa lan nằm chình ình trên ghế. Hóa ra thông điệp vợ gửi cũng đã bắt được. Té ra 2 cha con đã hẹn hò nhau từ ngày hôm qua nhưng tuyệt nhiên thằng Thối không hề hé răng nói với mẹ nửa lời. Chú đi học về chuẩn bị sẵn sàng, ba vừa quay đít xe là chú chạy ra tót lên xe đi mất. Đến lúc về nhà thì mới thấy chị Hiếu hớt hải chạy ra, hóa ra bà ngoại không thấy chú mô đi tìm khắp. Chị Hiếu vừa chạy đi nhà hàng xóm tìm mà không có, hoảng hồn.

Ngồi trên xe mẹ hỏi chú, "ba hứa ba làm chi cho mẹ Thối hè". Chú trả lời rất dõng dạc, ba hứa trưa mai ba nấu cơm. Buổi trưa nấu cơm thì hơi vất vả rồi vì đi làm về trưa rứa thì mần răng mà nấu cho kịp. Mẹ đề xuất thôi thì nấu sáng và trưa cũng được.

Sáng sớm đang ngủ thì thấy chồng lọ mọ dậy chuẩn bị rồi. Một lúc thì thấy chạy lên moi mấy đồng bạc lẻ căng ra xếp xếp, chắc đi mua chi đó. Nấu xong chàng chạy lên kêu ba mẹ con dậy, không quên thơm vô má vợ một cái. Sáng ni mình đi cafe với 2 đồng nghiệp cũ, k quên bới theo tô xôi và thịt đầu ram đường chồng chuẩn bị. Sung sướng chi lạ. Hạnh phúc chi lạ. C. Sen ăn mà không ngớt lời khen. Đã quá!






No comments:

Post a Comment