Friday, April 10, 2015

Mẹ ơi con đói

Trưa nay đi học về, mình chạy ra vạt cỏ trước nhà ngắt một mớ bông giống đồng tiền về cắm, xong chụp ảnh gửi cho ba cha con. Lọ hoa màu vàng bỏ bên cạnh máy tính, phía trc máy tính là một tô cà ri bữa trưa. 10h tối ở nhà, xem xong ảnh, em Thối vặn vẹo rồi nói "Đói, con đói, vì con lỡ nhìn cí tô của mẹ, con đói" :))

Nhớ lại hồi anh Hai còn bé, việc ăn của anh đến giờ vẫn làm mẹ ngao ngán. Hầu như từ sáng đến tối mẹ chỉ có mỗi việc nấu và đút cho anh ăn. Ăn sáng 2 tiềng, ăn trưa 2 tiếng và ăn tối 2 tiếng. Tóm lại là suốt ngày chỉ có ăn. Mà 2 tiếng rứa anh ăn cho mẹ thì còn đỡ, suốt 2 tiếng anh ăn vẻn vẹn đúng 2 thìa cơm, có lúc còn ít hơn. Cứ đút vô một thìa thì anh ngậm 30 phút. Quãng thời gian biếng ăn của anh kéo dài mãi đến năm lớp 1-2 gì đó. Nghĩa là từ khi sinh đến lúc anh 6-7 tuổi thì mẹ chưa bao giờ nghe anh kêu đói. Lần đầu tiên anh kêu "Mẹ ơi con đói" là lúc cả nhà đi chơi về muộn quá mà chưa ăn gì. Lần đầu tiên mẹ nghe anh Hai kêu đói, mẹ mừng như bắt được vàng.

Ăn cơm thì thế, uống sữa cũng không khá hơn nhiêu. Trong khi con người ta uống mỗi lần 180ml thì anh Hai của mẹ mỗi lần uống một cốc uống trà và đút bằng thìa. Khi đút xong cốc sữa thì cái khăn lót dưới cổ ướt sũng sữa.

Anh ăn gì cũng ọe. Mọi thứ mẹ phải xay nhuyễn ra thì anh mới ăn được. 2 tuổi anh vẫn còn ăn cháo xay, vì chỉ cẩn hạt lổn nhổn là anh ọe. Cho nên đến năm lớp 3-4 gì đó thì anh mới cầm đùi gà và gặm, còn trước đó thì mẹ phải thái nhỏ li ti, không thì anh lại ọe.

Rồi thì anh cũng lớn. Giờ tính về chiều cao thì anh cao nhất đám con trai trong lớp. Bõ công mẹ chăm anh từng li từng tí. Dì T và dì Th. bạn mẹ tả anh Hai của mẹ như thế này: "Nhìn mặt chú sáng cả một góc đường" "Con trai có khuôn mặt sáng long lanh, tuấn tú, rạng ngời". Mẹ nghe mát cả ruột gan.




No comments:

Post a Comment