Mẹ sinh em là do bacu chọn ngày. Tính theo lịch dự sinh thì khoảng trong tuần đó mẹ sẽ sinh em. Bacu dở lịch ra xem và chọn ngày đó để mẹ đi mổ, vì hồi sinh anh mẹ cũng phải mổ nên mổ luôn.
Em được sinh ra như là để cho cả nhà yêu và cưng nựng. Học lớp 7, 13 tuổi nhưng cả ba, mẹ và anh Hai cứ xem em như một em bé, suốt ngày thơm hít hà cưng nựng chiều chuộng ôm ấp. Bao nhiêu cũng không đủ. Thế nên bao nhiêu cái tên buồn cười đều gán cho em. Nào là cục cức xúi, thúi, cứt rồi đến ú dụ (ú rụ), dầu dia (râu ria). Em nhận tất. Hễ nghe đến những tên kia là em dạ tất. Riêng tên Tũn bản gốc thì các bạn gọi. Đi đá bóng cũng gọi, đi học cũng gọi. Hy vọng em vẫn nhớ tên em là Hữu Phước. :)
Cứ 5 bữa nửa tháng, em báo "chiều ni con đi sinh nhật bạn nghe". Bạn trai, bạn gái, bạn gần, bạn xa chi trong lớp đều mời em đi sinh nhật. Đến sinh nhật em, mẹ hỏi em mời ai, em bảo "không tổ chức mô, cả nhà đi ăn thôi. .... Rồi hôm sau mời bạn đi ăn". :)) Rồi em cười láu cá. Anh Hai đang ngạc nhiên chưa tròn nghe em nói thì hét "á, khun rứa". Tất nhiên ba mẹ không đồng ý với đề xuất đó.
Sáng đi học, mẹ ôm em chúc "Chúc mừng sinh nhật thằng cức xúi của mẹ. Chúc con mạnh khỏe, học giỏi và lớn lên trở thành nhà khoa học". Em cười tươi rồi đến lớp.
Trưa mẹ phải sang phòng em bàn kế hoạch tổ chức sinh nhật. Mãi đến lúc đó em mới chốt con số là 10 bạn và bắt đầu đếm tên. Thiếu 2 cái tên em hay mời lúc em còn nhỏ, mẹ thắc mắc thì em nói "bữa ni ít chơi nên k mời". Anh Hai nẹt "răng đi sinh nhật bạn gái mà không mời bạn gái". Mẹ phân tích "các bạn mời ai là quyền các bạn. Em không ép các bạn mời. Còn sinh nhật em, em muốn mời ai là quyền của em. Không nhất thiết phài mời qua mời về. Sinh nhật em, em muốn chỉ có bạn trai thôi thì không mời mấy bạn gái đã mời em đi sinh nhật là hợp lý. Không cần phải áy náy. Chỉ khi mô em có mời bạn gái mà không mời mấy bạn kia thì mới cân nhắc".
Em muốn rủ các bạn ra mấy quán ăn vặt tổ chức sinh nhật. Nếu không nghe em về kể thì chắc mẹ cũng tặc lưỡi để em ra quán nhưng hôm trước em về kể các bạn rủ ra quán ăn vặt và ăn lẩu xúc xích. Một lẩu 50k. Mẹ nghe mà sởn gai ốc.
Vậy là mẹ bỏ giấc ngủ trưa đi siêu thị mua đồ để về làm sinh nhật cho em: Chả ram tôm đất, cánh gà rán, ngan nướng, bánh lọc, khoai môn lệ phố, uống nước chanh mẹ tự pha, tráng miệng bằng thạch rau câu tự làm..5h chiều mẹ đã được anh Hai báo cáo là các bạn đã đến trong khi mẹ đang ở cơ quan. Mẹ chỉ đạo ba ở nhà nướng ngan trước, mẹ về mẹ sẽ làm mọi thứ sau. Đúng 6h sau khi các chú chơi đá bóng chán chê, các chú vô ăn tiệc. Cả một bàn đầy ắp đồ ăn, nhoắng cái hết sạch.
Có thể các con không thích tổ chức sinh nhật tại nhà. Có thể có phụ huynh sẽ bỉu môi cho rằng mẹ tiếc tiền không để các con ra quán (mặc dù đồ mẹ mua về đắt gấp mấy lần đồ ở quán). Mẹ mặc kệ. Mẹ chỉ biết là con của mẹ ăn những thứ sạch sẽ và đặc biệt con vui. Vui là đúng rồi vì trước khi ăn thì chơi đá bóng, sau khi ăn thì chơi trốn tìm. Mồ hôi mồ kê nhễ nhại.
Tối đi ngủ, mẹ hỏi "con có vui không" em tươi cười gật gật bào "rất vui". Rứa là mẹ mãn nguyện rồi. Nhân sinh nhật, mẹ đòi sang ngủ chung với em nhung em cự tuyệt "hôm ni là sinh nhật con, cả nhà chiều theo ý con là để con ngủ riêng". Mẹ chưng hửng!



No comments:
Post a Comment