Friday, October 31, 2014

Đố

Tối nay gọi skype về, trong lúc nấn ná tạm biệt nhao trước khi đi ngủ, chú em đố mẹ:
Một người lúc thì cân được 60kg lúc thì cân được 3kg. Mẹ suy nghĩ mãi chẳng ra đáp án, rồi lắc đầu thì chú bảo. Thì người đó lúc mới đẻ được 3kg. :)

Rồi chú đố tiếp, nhưng chú quên mất chú lại đưa ra đáp áp trước và nói: Chừ con đố con chó. :)). Nhưng sau đó chú biến câu đố của chú thành "vì răng con chó 4 chân mà có lúc lại đứng 3 chân". Mẹ chú lại ớ ra và hỏi lại chú thì hai chú đắc ý cười trả lời "Là lúc con chó giơ chân lên đái". Haha. 2 thằng giặc của mẹ nghịch quá.

Tiện thể mẹ đố 2 chú: Vì răng con chuột chạy vô giày của bacu đến lúc chạy ra thì chị chạy với 3 chân. Anh Hai nghe xong thì phân tích. Nói đến giày của bacu thì chắc là phải hôi. Haha. Đúng rồi, con suy diễn đúng rồi, tiếp đi. Thằng em đệm, vì hôi quá cho nên nó phải chạy ra và giơ 1 chân lên trời. Đúng rồi, suy diễn tiếp đi, gần đúng rồi. Nhưng cuối cùng 2 chú vẫn không nghĩ ra được 1 chân con chuột bịt mũi. Đến lúc mẹ đưa đáp áp thì 2 chú mới á ra. :))

Chuyện đố này làm mẹ nhớ lúc Tũn khoảng 3-4 tuổi. Chú cũng rất hay đố và cứ mỗi tối trước khi đi ngủ, 4 cha con mẹ cái lại nằm lăn lóc trên giường và bắt đầu chơi câu đố. Chú em luôn có một câu hỏi "con chi đi ngoài sân". Anh Hai nhanh nhảu "con chó", thì, mặc dù chú đố con chó nhưng vì anh Hai trả lời đúng nên chú mới bịa ra và đáp "Sai sài sài" và bảo "là con chim bồ câu". :P Cả nhà thua chú, vì trong sân ngoài chó ra thì có mấy con chim bồ câu hay đi thật. Thế là lần sau, vẫn câu hỏi cũ, chú đố cả nhà. Chắc mẩm lần này thì chú không cãi được nên cả nhà đồng thành "là con chim bồ câu". Chú lại cười tinh nghịch và bảo "là con chó". Anh Hai cự lại, răng lần trước anh nói con chó mà Tũn nói không phải, thì chú bảo, nhưng hôm nay em đố con chó. Tịt cả nhà. Tiếp đến tối hôm sau, chú lại đố y như cũ. Chú láu cá thì anh Hai cũng không vừa, anh Hai bảo "cả con chó và con bồ câu". Nhưng..........chú vẫn bảo "sai sài sài", và đáp là ...........con sâu. Thiệt là bó tay với chú.

Mẹ thèm được ôm 2 chú vào lòng lắm rồi. Mẹ cứ tưởng tượng đến ngày về, chắc mẹ không cho 2 chú đi học để ở nhà mẹ ôm chú từ sáng đến tối bù lại quãng thời gian mẹ xa 2 chú. Mẹ nhớ 2 chú lắm.

No comments:

Post a Comment