Mình có di động từ năm 2003, lúc lấy máy thì người đầu tiên mình lưu vào máy là số của ông chồng. Người bán máy hướng dẫn mình lưu số và sau khi đọc xong số, họ hướng dẫn lưu tên, hỏi tên chi, mình bật ra luôn Bacu. Cậu bán máy ngừng lại giây lát rồi mới ghi vào Bacu như mình hướng dẫn lại. Cái tên Bacu vẫn giữ nguyên y xì từ đó đến nay hơn 20 năm, chỉ thua số năm ngày cưới 3 năm.
| Ảnh chụp năm 2022 |
Mình chứng kiến con bạn mình lưu tên "Anh yêu" nhưng chồng hắn thì sống bẩn, bần tiện và khốn nạn không ai bằng. Đi theo gái hết con này đến con kia, về nhà tính toán từng đồng với vợ, đánh vợ, coi thường vợ.... đủ thứ bẩn thỉu trên đời. Thế nhưng con bạn vẫn sắt son giữ tên "Anh yêu" trong máy. Mỗi lần hiện lên là mình lại thấy lờm lợm.
Áo cà sa không làm nên thầy tu. Quá chuẩn!
Được cái cả 2vc mình đều không thích mấy cái tên sến súa màu mè rứa nên tên mình được Bacu lưu là Honey số 1 và Em số 2, giờ 2 cái gộp 1 thành Honey.
Quay lại Bacu của 2 cục cưng. Từ một người chỉ biết nấu cơm, luộc trứng, xào bắp cải cà chua thì giờ ổng có thể nấu hùm bà lằng các món, kể cả các món cực kỳ phức tạp. Đặc biệt là Bacu rất thích đi chợ và nấu ăn. Nếu ai đến nhà mình vào giờ trưa thì sẽ thấy hình ảnh hơi ngược với xu thế là chồng lui hui trong bếp, vợ thì loăng ngoăng đâu đó hoặc ngồi coi phone, thỉnh thoảng chạy ra ngó và bị đuổi đi vào. Hàng ngày, cứ tầm 3-4h chiều thì sẽ nhận được một tin nhắn "Tối ni ăng chi" từ Bacu. Ăng chi ở đây không phải là món ăn mà hỏi xem đã lấy đồ gì ra để nấu chưa? Hôm thì mình nhớ hôm thì quên. Và ngày nào quên thì ngày đó kiểu chi cũng được ăn món gì đó được chế biến từ đồ siêu thị.
| Mình hỏi răng mà cầm tay chặt ri; Bacu bảo giữ cho chặt (Ảnh chụp năm 2015) |
Quay lại hôm thứ Hai vừa rồi. Mình trêu, để vợ chụp ảnh đăng quảng cáo, nhưng sau đó thì dập tắt ngay và cảnh báo "Ui thôi, đăng lên họ rình hốt mất thì toi". Một lúc sau thì con bạn mình tới gặp Bacu để xin tư vấn, cái thấy Bacu loay hoay trong bếp đang mần món đậu phụ nhồi thịt, hắn choáng và nói y chang câu mình nói hồi nãy "họ mà thấy, cẩn thận kẻo họ hốt mất". Hôm đó, cái món thịt rang cháy cạnh ngon nhất từ trước đến nay. Miếng thịt mềm, giọt, ngon ngọt.... Không tả được, nhưng ngon vô cùng.
Hạnh phúc không nằm ở cách chúng ta gọi tên mà cách chúng ta được đối xử.
No comments:
Post a Comment