50 là 1/2 của 100. Là đỉnh của một đời người. Đánh dấu mốc mình đã đi được nửa chặng đường đời.
50 tuổi liệu đã già?
Lúc mình học lớp 3 là lúc mạ 50 tuổi. Từ khi có ý thức, có hiểu biết, có cảm nhận .. mình chưa bao giờ thấy mạ mặc quần áo kiểu gì khác ngoài áo quần bà ba và thi thoảng áo dài vào các dịp Lễ Tết. Áo quần của Mạ lúc mô cũng rộng rinh rộng rang. Không biết hồi còn trẻ hơn Mạ đã bao giờ mặc quần âu chưa? Còn lại từ khi mình biết đến áo quần là gì thì mình chưa bao giờ thấy Mạ mặc quần gì khác ngoài quần dây chun ống lúc mô cũng rộng hơn người khác gần cả gang. Dù xu hướng thời trang có thay đổi ra sao thì quần áo của Mạ vẫn 1 kiểu: Quần lưng chun ống rộng và áo bà ba xẻ tà tới eo. Hồi trước, khi mốt rô đê rất thịnh hành thì áo quần của Mạ luôn luôn 1 kiểu. Cổ tim, rô đê tà cả quần và áo, cả cả túi áo. Mà công nhận là những bộ được may theo kiểu này thì luôn thể hiện sự sang trọng và quý phái. Tiếc là giờ kiếm không ra chỗ để rô đê nữa.
20/11 năm nay, mình tròn 50 tuổi. Bây giờ mình mới thấy câu nói "tuổi tác chỉ là những con số" rất chính xác. Cứ mỗi năm qua đi mình vẫn thấy tâm hồn mình chẳng thay đổi là bao. Đi mua áo quần, họ toàn chỉ tới những dãy hàng trung niên, nhưng chẳng bao giờ mình ghé mắt tới vì với mình áo quần đó là dành cho người lớn tuổi. 😁😁😁
Mình nói với một người bạn là không biết tao có thể mặc được quần jean tới khi tau già tới mô. Hiện tại thì mình vẫn tự tin mặc jean, jean đủ thể loại, từ bó đến loe, từ cạp cao tới cạp thấp, từ chỉn chu đến toe tua. Rồi váy jean, đầm jean, đùi jean, lừng jean, khoác jean, sơ mi jean, gile jean. Từ hồi sinh viên mình đã thích jean, nên có 1 cái áo khoác vẫn còn tới giờ trong tủ không nỡ vứt.
50 tuổi mình có gì? mình là ai?
Có hay không có tuỳ thuộc vào quan niệm và mong muốn của mỗi người. So với phu nhân của mấy ông to ở QB thì mình là con hủi quê mùa. May chỉ hơn được cái lõi trên đầu mình thôi, còn lại độ ăn chơi, độ sang chảnh thì gắn mô tơ vô chạy cũng k kịp. Nhưng chẳng sao, vì mình k muốn. Càng già mình càng hướng tới cuộc sống tối giản và tiết kiệm. Áo quần ở nhà toàn mặc đồ thừa của 2 thằng con, vớ vẩn đến mức nhiều người tưởng mình là osin trong nhà. 😁😁😁
Cái mình có được quý nhất là 2 con trai lễ phép, yêu mẹ và tử tế, một ông chồng nông rân béo có chút thành đạt. Tính tình cộc cằn nhưng chẳng bao giờ cấm cản vợ điều gì. Vợ muốn gì đều được. Và đặc biệt, tới năm 50 tuổi, mình vẫn còn có mạ bên cạnh, được tự tay chăm sóc và nuôi dưỡng bà, dù việc chăm mạ là một hành trình gian nan đòi hỏi vô vàn kiên nhẫn, rộng lượng và bao dung.
50 tuổi, mình đã tăng size áo quần từ M lên L, riêng quần jean vẫn ních vừa size 29. Size quần jean 29 là size từ thời sinh viên. Mặc dù vòng bụng tăng lên 10cm (wow), mình vẫn mặc vừa quần jean từ cách đây 20 năm.
Mình là người thích ăn, vì thế mà chỉ cần mình k kiểm soát đúng 1 bữa thì y như rằng hôm sau nhảy lên cân nhích hẳn cả cân. Từ khi sinh thằng út, mình hầu như không ăn cơm, mỗi bữa chỉ ăn đúng 2 thìa cơm, còn lại ăn rau, ăn thức ăn. Một tuần có 7 ngày, mình đi tập thể dục 5 ngày, làm việc nhà như trâu thế mà cân vẫn k giảm. Ông chồng béo nhà mình bảo là do nòi, vì mạ và các chị đều núc nỉu. Haizz
Mình là một trong số người hiếm đến tuổi này, tóc chưa bạc cả đám, chỉ vài sợi lẫn ở phía trong, lúc nào gội đầu thì nhờ họ nhổ. Trong khi tụi bạn bạc cả đầu, phải nhuộm từ lâu. Có đứa tóc bạc trắng xoá. Cái này thì may hơn khôn.
Trước đó vài ngày, mình và cô bạn sinh cùng ngày có làm bữa tiệc nho nhỏ, nhưng chỉ có 1 người nhận ra mình và cô bạn kia mần tiệc sinh nhật sớm.
Mình không thích hoa họ cắm sẵn ở shop, chỉ muốn mua hoa về cắm để khắp nhà. Đã dặn ông nông rân đừng mua, rứa mà lão thấy cứ thiếu thiếu, nên vác về 1 bó hoa to. Hoa thì đương nhiên đẹp nhưng mình chẳng thích vì có thêm lý do nữa là xót tiền. Với từng đó tiền, có thể mua được nhiều thứ hay ho hơn.Trưa, ông bạn thân của ông nông dân nt chúc sn, mình luôn tiện rủ "túi lên mần vài ly". Kết quả là túi sinh nhật mình mà toàn bạn của ông nông dân. Các ổng đờn ca tài tử rất hay ho, cao hứng, ông bạn thân kia sắm luôn 1 cái đế chân mic để mơi mốt lên hát cho pro. 😆😆😆
Điều đặc biệt nhất của sinh nhật năm nay là cả 2 cục cức xúi về đúng ngày sinh nhậc mạ. Lúc đầu em pé xúi định về sau 1 ngày, nhưng lịch đổi nên mạ ngay lập tức đổi lịch để em pé phề đúng ngày. Cũng đúng ngày sn, mạ theo đoàn tài trợ, đáng lẽ phải đi cùng họ xuống xã nhưng mạ đã đổi người đi để mạ đi đón em pé cưng yêu của mạ.Sáng 20, mạ háo hức ra sâng bay chờ em pé. Đứng một hồi lâu, thấy hành khách nườm nượp đi ra, mạ tưởng tàu em pé hạ, đứng chờ mãi hong xấy em pé mô, hốt hoảng mạ gọi thì mới nhậng ga tàu của em pé hạ sau. Em pé xa nhà đi học từ ngày 28/8 và mãi đến 20/11 em pé mới về nhà lại. Mạ háo hức từ tối hôm trước để hôm sau ra sân bay rõ sớm để chờ em. Mai mốt em lớn, trưởng thành, lập gia đình xì mạ sẽ bị cho ra rìa rồi, đều kệ, mạ vẫn cứ yêu em da diếc rứa ớ. Cục cức xúi của mạ.
Một sinh nhật tuổi 50 của mình thật trọn vẹn. Yêu 2 con trai của mạ, yêu bọ của 2 con thật nhiều.


No comments:
Post a Comment