Năm nay, các con đều đã vào Đại học nên mình không còn lật đật đi thăm các cô vào ngày 20/10. Nhẹ nợ và bớt được 1 khoản kha khá.
Từ hồi mới yêu, Bacu đích thị là một nông dân. Ổng chẳng biết thủ tục tặng quà cho người yêu (trước đó) và vợ (sau này). Mình phải huấn luyện mãi thì ổng mới biết mua quà tặng vợ vào các dịp lễ và sinh nhật. Nhưng quà ổng mua thì cũng ối giời ơi lắm. Tiền thì rõ đắt mà quà thì mình nhìn là đã muốn vứt ngay luôn rồi. Chả hiểu sao ổng thích được mới tài.
Có lần tặng sinh nhật hay mồng 8/3, ổng tha về một bó hoa hồng đỏ gói trong giấy màu đen. Nhìn phát khiếp. Hoa thì là loại hoa nhân tạo họ hay bày bán dọc đường. Mình nhìn thấy hoa đã thấy ghét rồi, nhìn thêm quả giấy gói màu đen thùi lui, hoảng hồn mang đi gói lại. Biết tình thế, mình cứ phải gợi ý trước các dịp lễ, rằng thì là "em thích hoa tươi, chậu hoa thì càng thích, để có thể trồng....". Được vài lần, rồi đâu lại vào đấy. Dạo này chả hiểu ổng bị ai bỏ bùa mà mua đồ mạ vàng. Giá mỗi món ít nhất là vài triệu trở lên. Mình nhìn thấy quà mà không biết phải cảm thán kiểu gì. Nói không thích thì phũ phàng quá, mà giả vờ thích thì lần tới ông tiếp tục mua quà kiểu đấy thì toi. 2 lần rồi mà vẫn không rút kinh nghiệm. Với từng đó tiền, mua cho vợ cái gì đó bằng vàng thật như hoa tai, nhẫn hay giây chuyền đều đủ mà.
20/10/2024, tức là vừa mới hôm qua. Trước đó mình dặn là đừng mua hoa bó sẵn, mình đã đặt hoa về cắm, ổng chỉ cần ghé vào lấy là được. Tưởng thế là thoát nạn rồi, thế mà buổi chiều, ổng lon ton mang vào 1 cái túi cùng với cái hộp rõ đẹp. Ông hí hửng bảo chờ cho gần hết ngày xem vợ có đòi quà không đã rồi tặng. Mình nghĩ bụng, ổng chả hiểu gì về vợ ông cả. Quà ông mua thì hoặc không dùng được hoặc kiểu "ối giời ơi". Mình thấy cái túi và cái hộp vuông vuông, hí hửng tưởng đồng hồ (vì ổng đã từng tặng mình 2 cái), cái mở ra lại là 1 cái đồ trang trí mạ vàng. Ngán ngẩm, chỉ biết thều thào "anh thích loại ni à?", xong không nói thêm gì và cũng không thèm mang đi cất. Hy vọng ổng biết để lần sau mà trừa.
Sáng sớm, mình bận đi tập Yoga nên lúc về nhà đã thấy tin nhắn của Bacu và em pé Tũn út chúc 20/10. Bình thường lúc em pé ở nhà, em sẽ chạy sang phòng mạ, ôm thơm mạ rồi chúc mạ. Giờ em đã vào Đại Học, em nt chúc mạ từ sáng sớm. Bình thường Ăng Hưa cũng sẽ chúc mạ từ sáng sớm, nhưng hôm qua thì không thấy anh đâu. Trưa, hơn 12h, vẫn k thấy anh ọ ẹ gì, mặc dù trước đó mạ dặn anh nhắn tin chúc mừng họ hàng. Mình cũng lo hoảng vội gọi điện thì nghe giọng anh lanh lảnh ở đầu dây bảo con đang ở ngoài đường, đang bận. Mình yên tâm nhưng lại thoáng buồn.
Rửa bát xong, chuẩn bị lên phòng nghỉ ngơi thì thấy lão chồng mở tủ lạnh ra lấy gì đó. Mình ngạc nhiên vì chưa bao giờ ăn xong ổng lên phòng rồi lại chạy xuống cả. Chuẩn bị rửa tay để đi lên thì ổng nằng nặc gọi mình ra phòng khách và chỉ vào 1 bó hoa vừa mới xuất hiện trên bàn. Mình bực định nạt vì đã bảo là không mua hoa bó sẵn vì đã mua hoa cắm bình rồi. Nhưng thấy nét mặt ổng hớn hở, mình không nỡ. Chạy tới ngó bó hoa, ổng bảo đẹp không, mình cũng phải lịch sự bảo đẹp (à mà cũng đẹp thật). Mình không nín nổi hỏi "anh mua à?" thì ổng nói "Tũn mua tặng mẹ đó". Cảm giác hạnh phúc rụ rận là ri đây. Cả 2 vc đều không thể ngờ được, em pé vừa mới chập chững trưởng thành đã biết quan tâm đến mẹ từ xa như ri. Bacu kể, đang ngằm thì cu cậu gọi điện hỏi "có mạ ở cạnh không? con mua hoa tặng mạ, con lấy số phone của Ba, Ba để ý điện thoại, họ gọi điện thì chạy ra nhận vô tặng mạ". Ngược lại với Ăng Hưa, bặt vô âm tín từ sáng, ngay cả khi trong nhóm gia đình bamavaemTun nhắn tin, gửi ảnh loạn xạ, ảnh vẫn không ư hử chi. Đến 2h chiều mới thấy anh nhắn lại chúc mạ. Mình không nói gì, cũng k trả lời tn. Mạ không vui nhưng không giận, Bacu thì giận ra mặt.
Tối, Bacu gọi cho em pé một mình vì đang giận Ăng Hưa. Mặt mày em pé hớn hở và hạnh phúc khi mạ hạnh phúc vì món quà của em. Mạ lại nhớ em da diết. Một lúc sau thì thấy Ăng Hưa gọi, mạ vui vẻ nói chuyện, còn Bacu thì không nói gì. Anh giải thích là anh bận ở TT tiếng Anh, nấu ăn thi thố gì dó, rồi gửi 1 cái ảnh. Nhưng mạ vẫn biết là anh không nói thật. Mạ vẫn đang chờ cơ hội để tâm sự với anh sau. Cũng khó lắm vì anh là đứa cực kỳ cứng đầu.
No comments:
Post a Comment