Duyên nợ đưa cả nhà xuống BD bởi VGU đóng đô tại tp. Bến Cát. VGU xây dựng trên khuôn viên rộng 50ha. Các tòa nhà đều có kiến trúc phương Tây, đến cái mùi trong nhà vệ sinh cũng của Tây. 😜 Sinh viên di chuyển từ Tòa nhà này sang Tòa nhà khác theo các lối đi có mái che. Kiểu mưa không đến mặt, nắng không đến đầu.
Trước khi tới BD, Bacu đã dùng các mối quan hệ của mình để thiết lập mạng lưới hỗ trợ em Tũn ở vòng ngoài. Chú Hiếu - PGĐ CA tỉnh giới thiệu cho một chú tên Nghĩa, phó trưởng CA Tp. Bến Cát; Bác Mười giới thiệu một người là chánh an TAND TP. Bến Cát, là bác tên Minh; bạn thời thanh niên của Bacu là chú Dũng có biệt danh là Dũng Pakito, rồi thêm chú Minh em chú Dũng có văn phòng Cty ở tp. Bến Cát.
Ngày đầu tiên đến BD, chú Dũng mời ăn sáng ở TDM trên đường từ SG về Bến Cát. Đến trưa, chú Nghĩa oánh xe tới đón cả nhà đi ăn trưa mãi đến 4h mới về. Chú Nghĩa rất vui tính, quan hệ rộng và có cảm giác là người xuất thân từ gia đình có quyền lực. Chú Nghĩa vô cùng nhiệt tình, nhiệt tình đến phát ngại.
Buổi tối chú Dũng mời cả nhà gồm cả chú Tình và dì Hoài đi ăn ở TDM, rất không thuận lợi là trời thì mưa, theo gmap thì lạc đường, nên cả nhà đến hơi trễ. Đó là 1 quán dọc sông Sài Gòn, đoạn chảy xuống BD. Buổi tối đó có cả chú Nghĩa mặc dù con của chú mới 2 tháng tuổi và đang ốm. Nghe chú Nghĩa kể nhà chú có một viên trang sát bờ sông, có cả du thuyền này nọ. Thì ra ba của chú Nghĩa là Thiếu tưởng CA về hưu, nguyên là GĐ CA tỉnh BD. Kiểu con nhà có đk. Hèn chi mà chú N đang rất trẻ đã là Phó trưởng CA thành phố rồi. Tối đó mọi người lại say. Có 2 cha con chú Tuấn lác từ SG về nhậu. Nhậu xong về nhà khách VGU ngủ. Tới tận mấy ngày sau, mới nghe kể là tối đó cả 3 chú Bacu, Tuấn lác và Tình nói chuyện với nhau mà oang làng oang xóm. Cu em con chú Tuấn kể, nói to muốn banh nhà. May là nhà khách của VGU cách âm tốt, vì mạ ngủ phòng bên cạnh, chẳng nghe thấy gì.
Tiện nói đến nhà khách của VGU. Sau khi đặt xong vé máy bay, mạ lên mạng tìm ks quanh khu vực trường để đặt phòng. Tìm một hồi mới nhớ ra là VGU có nhà khách cho người thân của sinh viên đến thuê ở. Có 3 loại phòng: Căn hộ (2 người); villa song lập (4 người) và villa đơn lập (4-6 người). Nhà mình lúc đầu đặt cho 6 người, họ xếp 1 villa song lập và 1 căn hộ. Mạ nhắn đổi sang 1 villa và thêm giường để ở cho vui. Lúc đầu đặt 3 đêm. Cái có chú Tình đi theo, mạ chuyển sang 2 villa song lập (7 người) - 2 đêm. Rồi có thêm dì Hoài nữa là 2 villa 8 người là vừa đẹp.
Tới ngày nhận phòng, cả nhà không ngờ là nhà trường lại có tiện ích vô cùng thoải mái và thuận tiện cho người thân của học sinh như ri. Đã tiện nghi, rộng rãi, thuận tiện rồi còn vô cùng rẻ. 8 người/1 đêm 2 villa = 1,4tr. Tức là 1 villa/đêm = 700k. Điều hòa thì tứ phía. Phòng khách phòng bếp đều có điều hòa. Cái vụ đặt phòng, mạ cứ đổi lên đổi xuống không biết bao nhiêu lần mà cô Hòa phụ trách không một lời trách cứ hay phiền hà. Ngày nghỉ, đêm khuya đều trả lời mạ đầy đủ và nhiệt tình. Trường tính hết các phương án không chỉ cho SV mà cho cả người nhà của SV nữa. Tới lúc check out lần 1, mạ đặt luôn phòng cho 4 người lần 2 vào ngày 6/9 lúc cả nhà mình quay lại. Tới lúc xác nhận, cô Hòa bảo phòng villa song lập cho 4 người hết, cô sẽ upgrade nhà mình lên villa đơn lập = giá tiền = 700k/đêm. Cái villa đơn lập rộng như cái sân bóng, với 3 phòng ngủ, 1 phòng đọc sách, 1 phòng khách, 1 phòng bếp, 1 phòng ăn và 2 WCs. Rượt nhau trong cái nhà này cũng đủ mệt rồi, chơ không cần đi đâu xa. Nhà mình ở lần 2 3 ngày để sắp xếp soạn sửa phòng KTX cho em pé. Có cảm giác như ở nhà mình. Thích thật. Bảo vệ thì nhẹ nhàng, nhiệt tình và dễ chịu.Hình như con người miền Nam nói chung và người BD nói riêng là thế. Dễ mến, nhiệt tình và ấm áp. Tối trước ngày bamavaAngHua về lại SG để bay ra, chú Dũng mời cả nhà đi ăn. Bacu mời thêm Chánh án Tp. Bến Cát tới cùng, trước là để gặp mặt, sau là thêm người thân lo cho em pé lúc Bama về nhà. Bác Minh hơn Bacu 1 tuổi, là bạn thân của bác Mười. Dù lời mời của Bacu rất khó nghe và hách dịch, bác vẫn tới vui vẻ, uống nhiệt tình, dù buổi chiều bác M vừa mới chủ trì một cuộc nhậu trước đó. Thấy mạ và 2 anh em thân thiết dễ thương quá, bác M mời cả nhà trưa mai tới nhà ăn cơm.
Nhà bác M ở thành phố Mới BD, mặc dù ở trong một con hẻm, nhưng nhà lại rất to rộng, có cả khu vực ngồi nhậu y như ở nhà mình. Cả nhà mình tới khi mọi người gần như đông đủ, và đặc biệt bác Mười cũng từ Đồng Nai sang. Bác M là người đàn ông ấm áp và vô cùng yêu con. Cái cách bác M yêu con cũng y như mạ yêu 2 con của Mạ. Ăn xong, thấy vẻ mặt của em pé buồn ngủ, bác bảo anh Bo đưa em Tũn vào sofa ngủ. Rồi một lúc sau, bác M có việc vào trong nhà, thấy em pé ngủ ngon quá, bác M bảo là chưa về được đâu, thằng bé ngủ ngon lắm, không nỡ đánh thức. Ôi cái cảm giác này y chang như mạ, và đó là lý do mà đôi khi em pé bị trễ giờ. Vì chỉ cần nhìn thấy em pé ngủ ngon lành thì dù có gấp gáp đến mấy mạ cũng không nỡ đánh thức em. Đó, không chỉ mỗi mạ mô nghe 2 con. Rồi bác M còn mua hạt điều tặng nhà mình. Mạ cảm nhận 1 tình cảm chân thành của bác M, của anh Bo và của mọi người đối xử với nhà mình trong bữa tiệc. Cảm giác như nhà mình có thêm người thân.Trong cuộc đời, mọi sự gặp gỡ đều có cơ duyên! Gặp được chú Nghĩa, chú Dũng, chú Minh, bác Mười và bác Minh là duyên lành của nhà mình!



No comments:
Post a Comment