Trong 1 lần cao hứng nói chuyện rôm rả ở nhà, anh Hải méc là anh có 1 căn hộ ở Nha Trang và 1 căn hộ ở 1 Resort Mũi Né. Anh nói lúc mô đi chơi thì tới chỗ anh mà ở. Ohlala. Mình cũng chỉ nghĩ là "Ừ thì nhận lời rứa chứ biết khi mô mới đi được". Rồi cái duyên nó đưa đẩy.
1 tuần trước khi vô SG, Bacu đi họp Hà Nội, ô Chánh án Bình Thuận nhiệt tình mời mọc nhà mình tới Phan Thiết chơi một bựa. Rứa là nảy ra kế hoạch đi Mũi Né. Vì là đột xuất nên việc book phòng chỗ Resort aH không phù hợp với lịch của nhà chú Oạc. Chú Oạc bay về ngày mùng 3, trong khi phòng của cậu Hải chỉ bắt đầu rảnh từ mồng 2/9. Lúc đầu nhà mình nhờ mự Tr book in mồng 2 và out mồng 5, nhưng như rứa thì nhà chú Oạc chỉ ở đc đúng 1 đêm mồng 2 và hôm sau phải bắt xe khách ra thẳng sân bay, bay về trước. Tính lui tính tới mãi, cuối cùng cả nhà quyết định về Phan Thiết ngày mồng 1/9 và đặt 1 đêm ở resort bên cạnh The Cliff, nơi nhà cậu Hải có căn hộ ở đó.
Lần này vào SG, nhà mình trưng dụng chiếc Mercedes GLS 600 có giá hơn 10 tỏi của cậu Hải. Vi vu từ SG về BD, quay lại SG, ra Mũi Né, xuống lại BD và trả xe ở tòa nhà Madison ở Q1.
Có xe trong tay, lúc đầu chú Oạc cầm lái theo gmap mà đi. Lần đầu được ngồi trên chiếc xe sang xịn mịn, rất sung sướng nhưng cũng áp lực. Chú O khoan khoái quay lại lần đầu cầm lái chiếc Merc trên cao tốc Long Thành - Dầu Giây. Từ SG ra Mũi Né tầm 200km, nhưng do đường tắc từ SG lên cao tốc nên cả nhà chạy mất 4-5 tiếng mới tới. Tới nơi tầm 12h và vừa đúng thời gian ăn trưa.
Trong suốt chuyến đi, Ăng Hưa thể hiện là một người am hiểu, vui tính và thuần thục. Anh là người tìm kiếm các địa điểm ăn chơi rất hợp lý. Bữa ăn đầu tiên ở Phan Thiết, anh dẫn cả nhà đi ăn cơm tấm. Bữa tối, anh tìm ra quán cơm niêu mà cả nhà ăn hết không sót 1 hạt cơm. 😁😁😁😁😁 Những hôm tiếp theo, anh cho cả nhà thưởng thức mỗi bữa một món ăn khác nhau.
Vì căn hộ của nhà cậu chỉ rảnh từ mồng 2, mà mồng 3 chú Oạc phải bay ra nên cả nhà quyết định ra Phan Thiết ngày mồng 1. Bacu nhờ đồng nghiệp đặt ks 1 đêm mồng 1 gần chỗ Cliff. Họ đặt ở resort Cà Ty cách the Cliff vài bước chân để tiện cho cả nhà chuyển vào ngày mồng 2.
Lượn một hồi ở Phan Thiết mới thấy cái tên Cà Ty được đặt rất nhiều địa điểm. Mình tra google thì mới phát hiện ra đây là tên dòng sông chảy ngang qua tp. Phan Thiết. Cà Ty là nói lái lại của chữ Kỳ Ta (kỳ lạ) bởi nước ở dòng sông Cà Ty lúc mặn lúc ngọt.
Cà Ty resort có vẻ là 1 doanh nghiệp nhà nước. Resort tọa lạc trên 1 khuôn viên rất rộng sát biển. Cảnh vật rất đẹp nhưng mọi thứ trong khách sạn cứ cũ cũ và không có được sự chăm sóc, bảo dưỡng chu đáo. Đồ ăn sáng thì nhiều nhưng dở tệ. Nhìn thấy mấy hũ sữa chua, hí hửng mang tới bàn nhưng khi ăn vào thì mùi cứ thủm thủm và vị cứ gắt gắt như bị hỏng. Cả nhà bơi được 1 trận ở resort, chụp 1 cái ảnh gia đình, rứa là lại tiền. Tới lúc thanh toán thì đồng nghiệp của Bacu đã thanh toán xong xuôi trước đó rồi. Nhà mình và nhà chú Oạc ở miễn phí.
Tính toán thời gian check-out và đi ăn trưa về là kịp check in chỗ The Cliff. Thế mà hơn 12h00 vẫn chưa được check in. Cả nhà chờ phải 1 lúc lâu thì mới vô được phòng. Vì căn hộ của Cậu chỉ ở được tối đa 5 người mà nhà mình 6 nên phải thuê thêm 1 phòng nữa. Mự Tr bảo thuê thêm 1 phòng nhỏ, mình cứ tưởng là nhỏ, tới lúc Lễ tân báo đi nhận phòng mới tá hỏa là nó còn đẹp, sang xịn hơn cả căn Penthouse kia nữa.
Căn Penthouse ở Cliff ở tầng 5 nhưng nhìn từ ngoài vào thì nó chỉ là tầng 3, vì có hẳn 2 tầng âm nữa. Căn penthouse có 2 tầng, tầng 1 gồm bếp, phòng khách, WC và 2 giường đơn, tầng 2 là phòng ngủ master, phòng làm việc và WC. Nhà mình ở penthouse 2 đêm, đêm đầu 2 cu cậu sang phòng kia, đêm sau ở trong penthouse.
Vì là ở chùa nên không được ăn sáng trong resort, cả nhà tự ra ngoài ăn sáng. Tối đó, vì sáng mai nhà chú Oạc phải về sớm nên mình đã mua sẵn mỳ tôm, trứng.... để ăn cho kịp. Từ Mũi Né đi Tân Sơn Nhất hàng ngày đều có chuyến vào buổi sáng nên đến Sân Bay tầm 12:00, tới 14:00 bay là vừa đẹp.
Tối, cả nhà đi bộ đi ăn kem dọc đường bờ biển. Có cái biển Mũi Né, mình kêu Bacu vô chụp ảnh mà mặt nhăn như khỉ.
Ngày hôm sau, nhà mình đi tham quan Hầm rượu vang của ông chủ Sealinks và tham quan luôn Sealinks city. Càng đi mới thấy mình càng nghèo. Ông chủ Sealinks là người Quảng Ngãi, sống ở Phan Thiết từ rất lâu. Sealinks city nằm trên ngọn đồi hướng mặt ra biển có diện tích 167ha, tức là rộng hơn 3 lần so với Trường VGU của em pé. Sealinks là khu phức hợp gồm căn hộ, villa, khách sạn, sân Golf 18 lỗ và rất nhiều dịch vụ khác. Sealinks nằm ở giữa ngọn Kê Gà và Mũi Né, đối diện với bãi đá ông Địa. (Bãi đá ông Địa nằm ngay bãi biển của Resort Cà Ty, chỉ cần bước ra khỏi khuôn viên resort là tới bãi đá, nhưng mình lại k chụp cái ảnh nào).
Hầm rượu vang bản chất là cái kho cất giữ rượu vang được nhập từ Mỹ về để đưa ra thị trường. Nhãn mác đều có tên RĐ, tức Rạng Đông. Cô hướng dẫn viên giới thiệu cách uống, cách cầm ly và rượu được sản xuất như thế nào. 2vc mua vé thưởng thức 3 loại rượu vang, chụp mấy cái ảnh làm kỷ niệm.
Một chuyến đi có kỷ niệm, nhưng không vui vì suốt ngày phải chịu sự cáu kỉnh, nhăn nhó vô cớ của Bacu. Bacu có cái tật, hễ đi đâu chơi là cứ nhăn nhó từ lúc bước lên xe tới lúc về. Chả hiểu!