Cuối cùng, việc ăng Hưa đi đại học như là một cái duyên. Cái duyên tình cờ mẹ biết đến chương trình liên kết Ireland - Vietnam, tình cơ quen thầy Hào trưởng khoa, tình cờ biết nhà thầy là sự tổng hợp những giải đáp cho những băn khoăn của mình.
Hồi nhỏ, ăng Hưa rất hay ốm, mỗi tháng có khi ốm 2 lần. Tức là 1 tuần ốm, 1 tuần hết ốm, rồi 1 tuần ốm. Ốm miết, đi bs miết, riết mình ước mơ vài bữa lớn lên ăng Hưa làm bác sĩ. Cái mong ước đó của mẹ được nhen lên trong anh, đến mức, anh mơ tới một ngày anh đi học bác sĩ về và làm đệ tử cho bs Lan.
Lên lớp 6, mẹ hướng anh đi chuyên Sinh với mong ước đi thi học sinh giỏi quốc gia đạt giải và đc tuyển thẳng vào đại học Y. Mong ước cứ nhen nhóm và lớn dần lên. Đến năm 12, cái mong ước đó của mẹ lụi tàn khi chứng kiến sự vất vả của các y bác sỹ chống dịch. Nhớ lại, mẹ chưa thấy ai làm bs giỏi mà sướng thân cả, chỉ là người nhà sướng thôi. Ăng Hưa của mẹ lại bị xoang, mẹ không đành lòng. Thế là mẹ quay đầu hết sức khuyên can anh đừng thi vô trường Y nữa. May quá, bacu cũng đồng tình với mẹ. Bama ra sức khuyên can ăng Hưa đừng cố thi vào trường Y, nhưng mặc dù bama khuyên hết nấc, viện mọi lý do, phân tích đủ kiểu thì ảnh vẫn khăng khăng không đổi ý.
Mẹ đang hoang hoang không biết khuyên anh đi học trường gì thì gặp anh C ở đại sứ quán Ireland vào làm việc với cơ quan mẹ. Con aC cũng đang học Ireland chuyên ngành digital marketing. Thế là mẹ lên mạng tìm hiểu các chương trình liên kết nước ngoài. Có rất nhiều lựa chọn, có cả trong nước và quốc tế. Mẹ thích anh học trường Fulbright hoặc trường Vinuni. Nhưng học phí 2 trường ni như cắt cổ. Một năm khoảng 1 tỷ. Nhà mình không đủ giàu để cho anh theo học 2 trường ni, và bản thân anh cũng không muốn. Rồi mẹ đi tìm các chương trình liên kết, học trong nước 1 nửa, học nước ngoài 1 nửa. May quá, mẹ tìm được 1 chương trình liên kết vs 1 trường đại học ở Ireland. Với mối quan hệ của mẹ với ĐSQ Ireland mấy năm qua, mẹ được kết nối với thầy Hào - trưởng khoa liên kết.
Mấy cuộc điện thoại dài cả tiếng trong mấy ngày liền với thầy Hào, mẹ chia sẻ hết những băn khoăn thắc mắc, những mong muốn của con. Việc gặp thầy Hào là một cái duyên của mẹ và của con.
Thầy Hào có 3 người con, 1 con gái đầu, thầy cho du học Mỹ, tốn cả đống tiền, rồi sau về SG làm việc, một công việc mà theo thầy nói thì không cần phải đi du học mới làm đc. Thầy tiếc vì đã tốn quá nhiều tiền cho việc đi du học của con gái không cần thiết. Con trai thứ hai của thầy học rất giỏi và đang học năm 3 trường Y - Huế. Thầy bảo, nhiều lúc thấy con mà rớt nước mắt. Không có time ăn, k có time nghỉ, suốt ngày học, suốt ngày tiếp xúc vs bệnh nhân. Thầy còn nói, làm việc trong một môi trường toàn năng lượng xấu, năng lượng yếu (vì toàn người ốm mà), năng lượng của mình cũng mất đi rất nhiều, rất tổn hại cho sức khỏe. Có nhiều lúc thằng con trai quay lại trách ba mẹ vì răng không khuyên can đừng theo học ngành y. Đứa con gái sau cùng của thầy đang học năm 3, khóa đầu tiên của chương trình liên kết giữa trường ĐHKT Huế với trường ĐH công nghệ Tallaght, Ireland. Thầy bảo trong trường có rất nhiều chương trình liên kết, nào là với Mỹ, Pháp, Bỉ, Hà Lan nhưng thầy chọn Ireland vì chương trình hay. Thầy khuyên mẹ nên hướng cho ăng hưa theo học chương trình này.
Mẹ về kể lại y nguyên với ăng hưa, nhưng một lần nữa ăng Hưa vẫn k thay đổi quyết định. Cuối cùng, mẹ chỉ đề nghị ăng Hưa đưa chương trình học này vào nguyện vọng sau cùng của anh. Vậy là sau những nguyện vọng đầu là Y Huế (nha khoa, răng hàm mặt, ......) Y Phạm Ngọc Thạch, Y Đà Năng .... thì nguyện vọng học chương trình liên kết nằm tít tắp sau cùng và trái khoáy. Vì tất cả những nguyện vọng kia đều khối B, riêng nguyện vọng này lại khối A. Kệ, cứ đưa vào nguyện vọng là được.
Ngay sau khi thi xong, ăng Hưa tự lượng sức và bắt đầu loại bỏ dần các nguyện vọng. Và sau khi biết điểm thì trật tự các nguyện vọng lại thay đổi thêm một lần nữa. Tuy nhiên, cái nguyện vọng học chương trình Tallaght vẫn lẻ loi nằm sau cùng.
Tháng 9/2020, trường Nguyễn Tất Thành có giấy báo nhập học Y đa khoa của trường. Đến ngày chuẩn bị khăn gói để vào thì Quảng Bình hứng chịu đợt mưa lũ lịch sử. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. Cơn lụt kéo dài 20 ngày và kéo theo việc anh bị quá hạn nhập học nếu không đăng ký từ xa, nộp học phí trước. Mẹ điện vào SG nhờ chú Thắng xử lý, mọi việc ok, chỉ chờ ngày nhập học.
Thế rồi bỗng nhiên một ngày anh nấu ăn. làm hỏng một thứ gì đó, mẹ bực quá bảo "làm việc đơn giản ri con còn quên được, con đi học bác sỹ mà quên kiểu ni thì nguy hiểm lắm". Mẹ không ngờ câu nói của mẹ vô tình làm anh quay ngoắt 180 độ. Anh ngay lập tức đề nghị không theo ngành y nữa mà chuyển sang học chương trình liên kết, nhưng với một điều kiện là nếu anh thấy không thích thì anh sẽ ôn thi lại vào năm sau. OK.
Vấn đề nan giải là, thứ nhất phải từ chối trường Y NTT, thứ hai, chưa chắc trường ĐHKT Huế tuyển sinh lần 2, vì trong lịch sử, thầy Hảo bảo trường chưa tuyển sinh lần 2 bao giờ. Vậy là mẹ cạy cục nhờ thầy Hào can thiệp. Can thiệp bằng cách thầy trao đổi vs hiệu trưởng và đề xuất xét tuyển lần 2. 1 tuần, 2 tuần trôi qua vẫn chưa có động tĩnh gì. Thầy Hào không hứa chắc chắn nhưng hứa sẽ làm việc và đề xuất vs hiệu trưởng. Và thường khi xét tuyển lần 2 thì điểm sẽ cao hơn lần 1, trong khi điểm khối B của anh thì cao mà khối A thì thấp. Những ngày mẹ thấp thỏm lo âu. Không lẽ ăng Hưa trật đại học?
Cuối cùng thì thầy hiệu trưởng đã chấp thuận đề nghị của thầy Hào và ra quyết định tuyển lần 2. Mẹ nhẹ nhõm trong người.
Ăng Hưa vô Huế học không những mẹ vui mà bạn anh cũng vui vì có anh làm bạn và ở cùng. Ngày anh nhập học, mẹ vô làm lao công dọn dẹp phòng cho anh mãi tới đêm mới ra. Mẹ vui lắm, vui vì anh sẽ không vất vả học tập và mẹ có thể thăm anh bất cứ khi nào mẹ muốn. Ở gần mà.




