Anh Hai tham gia chương trình tình nguyện "Xuân yêu thương" của trường. Nhiệm vụ của anh là bán bánh lấy tiền lời hỗ trợ các bạn khó khăn.
Thực ra anh chỉ làm nhiệm vụ order và ship, còn lại bạn mẹ và bạn của ba mua bánh giùm. Nhưng nói cam quả là bánh anh bán rất ngon, ai cũng khen.
Thằng út thấy anh bán thì ngay lập tức gom toàn bộ tiền lẻ ki cóp từ những lần mẹ đi chợ về, đúng 15,5k, mua được đúng 1 cái bánh, dư 500đ. :)
Ngày hôm sau, mẹ nghe kể anh Hai mang bánh về, thằng em chén sạch không thèm cho anh thử một mẩu nào hết. Chú mà hễ thấy đồ ăn là chú quên hết tổ quốc đồng bào. Mẹ trêu chú là nếu chú đi bộ đội giống như các chú bộ đội ngày xưa, địch không cần làm chi hết, chỉ cần đưa ra một món thật ngon để trước mặt thì chú sẽ khai tất tần tật. Chú nghe xong, mắt lườm mẹ sắc lẻm và ngoảy đít đi ngay ngắt kèm theo một câu "không chơi với mẹ nứa". Nói thế thôi, mẹ chú đời mô tha, mẹ chú lại tới ôm nịnh nọt xin lỗi chán chê để được thơm cái má lúc nào cũng thơm phức mùi bánh của chú.
Quay lại việc bán bánh của anh Hai, anh nhờ luôn bạn của em Tũn quảng cáo và bán hàng. Kết quả là có một chú mua bánh. Vậy là chú Tũn trở thành shipper của anh Hai. Một cái bánh bằng lòng bàn tay, để trong 1 túi ni lon, chú buộc túi ni lon vào quai balo rồi để ngay lối đi xuống để sảng mai mang đi luôn, khỏi quên. Sang ra mẹ lại thấy cái balo ở ngay chân giường. Chú mắt nhắm mắt mở giải thích "con phải mang vô kẻo sợ chuột ăn". Shipper có tâm nhất quả đất là đây. Xem ra chú háo hức còn hơn anh của chú. Mẹ trêu, "Anh Hai có trá tiềng shipper cho cong không?" Chú thật thà, "đằng mô con cũng đi học mà".
Buổi trưa về, thấy anh hai ngồi với một ngòi bút và tờ giấy với mấy gói gói đùm đùm trước mặt. Hóa ra anh đang chia hàng để mẹ đi ship tới cơ quan mẹ.
Việc bán hàng của anh thực sự khởi sắc khi anh tới cơ quan ba quảng cáo. Anh lượn một vòng và mang về đơn hảng, số lượng kịp đuổi với các thành viên trong nhóm.
Tối hôm qua, em Tũn bỗng dưng làm ca sĩ. Chú hát bài "Tâm sự tuổi 30" tra rụi. Mẹ nhớ nhõn câu cuối "Nói chung là anh lỡ yêu em rất nhiều". Chú hát xong thì mặc cả luôn. "Mama trá tiềng các xê đi" Uh, mama trá tiềng các xê bằng bánh phô mai phái k? Mắt hấp hiếng vì mẹ đoán trúng phóc, chú nhoẻn cái miệng yêu cười như địa chủ được mùa.
No comments:
Post a Comment