Tuesday, December 20, 2016

Chú

Giờ này thì chú và Ba đã gặp nhau ở nơi chín suối. Chỉ là giờ đây các con không nói chuyện trực tiếp được với chú và Ba, nhưng con tin là ở trên trời cao, Ba và Chú đã gặp nhau và ít ra, con tin là giờ đây Ba không còn một mình nữa. Ba và Chú đã ở cùng nhau, đã có thể chuyện trò, đi đâu cũng đã có anh có em. Ba thương chú nhiều và chú cũng thương Ba vô hạn. Anh em thương nhau quá nên chỉ đúng 1 năm sau khi Ba rời dương thế, Chú cũng đi cùng Ba cho có anh có em. Nhưng đối với chúng con, sự ra đi đột ngột của chú làm chúng con rất bàng hoàng và thương xót.
Ở nơi đất khách quê người, chú một mình lạc lõng, con tin là Ba luôn ở cạnh chú để chở che, giống như khi còn trẻ Ba đã làm với các chú, đúng không Ba.
Hôm ba mất, chú đang ở Đồng Hới. Vì mới bệnh xong nên không ai dám thông báo cho chú, nhưng chuyện đã xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi. Chú Thím lên thăm mà lòng con quặn thắt. Chú giống Ba như khuôn.
Khi con còn nhỏ, người thân của ba đọng lại nhiều kỷ niệm nhất là chú Sàm. Con ấn tượng với hình ảnh sáng sớm, trời lạnh như cắt mà chú vắt khăn lên vai trần đi tắm nước lạnh. Chú bảo đã mấy chục năm nay chú toàn làm thế quen rồi.
Chú rất thật thà, thật như đếm. Ai nói gì cũng tin. Một đời làm ngoại giao, đi hết nước này đến nước khác mà trong ngôi nhà vẫn đơn sơ như bản tính của chú. Thỉnh thoảng, gọi điện vào khoe chú vừa lĩnh tiền 30, 40, 50 năm tuổi Đảng, rồi chú nuôi gà, trồng rau. Năm 1997, lần đầu tiên con ra Hà Nội ở 3 tháng, mạ ra mấy ngày và dẫn con lên Thái Nguyên thăm nhà chú. Hồi đó, nhà chú đơn giản lắm, và chú cũng xuề xòa nữa nên đến cái nhà vệ sinh cũng không có cho đàng hoàng. Muốn vào nhà vệ sinh thì phải vén tấm màn bao bố lên và chui vào trong. Áo quần của chú thì mỏng tang vì mòn và xoăn tít như lò xo. Con lên chợ Thái Nguyên mua cho chú bộ đồ Pyjama, chú mừng lắm.
Gần 20 năm sau, con lại lên nhà chú, nhưng cũng là lần cuối cùng con nhìn thấy mặt chú. Vào viện nhìn chú nằm đó, giống Ba con như đúc, con biết đã đến lúc chú muốn đi cùng Ba con rồi. Vậy nên khi chúng con cầu nguyện ông bà tổ tiên linh thiêng thì chú nấc lên 3 tiếng.

Nhà chú bữa nay cao ráo đàng hoàng rồi. 2 con của chú, đứa thì giàu có ở Hà Lan, đứa thì rất khá giả ở California, Mỹ. Bây giờ chú hưởng cuộc sống an nhàn rồi, không cần phải tặn tiện tính toán. Nhưng số chú là số khổ nên dù con cái giàu có thì chú vẫn sống cuộc đời đạm bạc. Chú vẫn quần ống xăn ống xả, ống cao ống thấp chân trần loay hoay dưới bếp, ngoài vườn. Để rồi lúc nằm xuống cũng là lúc chú đang nấu nước ở bếp củi phía ngoài.

Chú đi bình an nhé. Con không nhìn thấy được nhưng nghe thầy bảo đã có chú Cẩn hay chú Dụ đã đứng bên cạnh đợi chú đi rồi. Vậy là 4 anh em gặp nhau rồi, giờ không còn âm dương cách biệt nữa. Chỉ thương Chú một mình nơi đất khách quê người, không biết bao giờ chú được chuyển vào trong quê, được gần với ông bà tổ tiên. Con không biết đến bao giờ mới có thể ra thăm chú, thắp một nén nhang cho chú. Chú đi nhé, đi gặp Ba cháu nhé. Chúng con thương nhớ chú vô hạn.

No comments:

Post a Comment