Monday, December 12, 2016

Bún léo téo



Buổi trưa, mẹ từ dưới tầng đi lên là tọt ngay vào phòng của anh hai. Ngay sau đó là cuộc chiến giành giật em giữa anh Hai và mẹ. Anh cứ ôm em rồi nựng chán chê xong em rào đón "vài bữa anh Hai nhớn anh Hai đẻ thằng cu, anh Hai không còn yêu em nữa mô chơ rựa". Anh Hai sững lại vài giây rồi chống chế "thì vài bữa Mậu lớn Mậu có còn đáng yêu ri nữa mô". Anh Hai nói chi lạ chưa nở. Em Thối của mẹ khi mô cũng đáng yêu ri hết chơ. Cái chi của em cũng đáng yêu hết cả. Cái bàn tay béo mũm, cái mũi tròn vo, cái bụng căng tròn, cái mông béo ú, cẳng tay tròn căng... mẹ mà ngồi gần em là miệng mẹ tự động dính vô em thơm hít hà và cắn ngấu nghiến.

Rồi 2 anh em lại tranh cãi xem vài bữa anh Hai còn yêu em nhiều, nựng em hết cỡ như ri nữa không. Em thối tự tiện đặt tên cho con của anh Hai là "Bún léo téo" rồi nghi ngở, "chơ rờ, vài bựa anh Hai có thằng Bún léo téo đáng yêu, anh Hai có yêu Tũn nữa mô mờ". Đoạn tỏ ra rất buồn và bất lực. Mẹ nghe thì vừa buồn cười và buồn, vì cứ nghĩ đến đoạn vài năm nữa 2 chú lớn hết cả mẹ lấy khu lấy đít mô mà hít hà.


Em cứ hay lo xa rứa thôi chơ anh Hai yêu em lắm lắm. Em vừa ra khỏi nhà 5 phút là anh Hai ngồi ở nhà đếm từng phút một chờ em về. Yêu em lắm rứa nhưng cũng hay tị nạnh em ghê cơ. Anh Hai thối của mẹ vẫn là một đứa trẻ mà. Anh tồ tẹt lắm lắm. Yêu 2 cục cức rứa tê nở.

No comments:

Post a Comment