Sunday, February 19, 2017

Bác sĩ

Từ hồi anh Hai còn bé tí, mẹ đã mơ ước lớn lên anh làm bác sĩ. Hết cấp 1, mẹ hồi hộp khi anh bước vào cấp 2. Từ khi anh đi học và bắt đầu có ý thức một chút về "tương lại", mẹ bắt đầu tiêm nhiễm anh về ước mơ "con làm bác sĩ" của mẹ. Cho nên lên lớp 6, anh bị mẹ tiêm vào đầu phải yêu thích môn Sinh. Chẳng may anh yêu nó thật. Mẹ mừng húm. Một chặng đường dài, anh mới chỉ đặt chân bước đi đầu tiên. Mẹ sẽ chờ dài cả cổ để ước mơ của mẹ có cơ may thành hiện thực.
Thi thoảng Ba Mẹ cũng ướm hỏi cu Thúi là lớn lên em muốn làm nghề gì? Chú bảo chú muốn làm nhà khoa học. OK. Rất có chí hướng. Mẹ mới lân la hỏi thêm muốn làm nhà khoa học nào, thì em cứ khăng khăng, con muốn làm nhà khoa học. Vì ở Việt Nam k có khoa học nên con phải đi Mỹ học. Hay quá! Có ước mơ và có kế hoạch. Vậy thì ngay từ bây giờ con tập trung học tiếng Anh chứ sang Mỹ mẹ e là con nói tiếng Việt không ai hiểu ý tưởng xuất chúng của con. Vậy là cu cậu tiu nghỉu chuyển ước mơ.
Một ngày kia, mẹ đang ôm chú vào long thơm hít hà thì chú như sực nhớ ra điều gì bèn hỏi "Mẹ ơi, học hóa cũng thi bác sĩ được mẹ hè". Đúng rồi. "Thi bác sĩ là thi ba môn Toán - Hóa - Sinh mẹ hè". Đúng rồi, cho nên nếu con vào chuyên Hóa thì con vẫn thi học làm bác sĩ được. "Vậy thì con muốn thi bác sĩ như anh Hai". Quá tuyệt!. Rồi chú A lên một tiếng như phát hiện ra điều gì rồi nhận định "Ah, con biết vì răng bác sĩ cần phải học toán rồi". Mẹ đang chưa theo kịp suy nghĩ của chú thì chú bồi thêm "Để tính tiền cho nhanh". Mẹ cười rụng rốn. (Tính tiền đây là tính tiền đi khám).
Chuyện về chú thì mẹ kể cả ngày cũng không hết.

No comments:

Post a Comment