Trẻ con bây giờ có vẻ không có Trung thu theo đúng nghĩa của nó nữa. Mọi thứ bây giờ hoàn toàn được thương mại hóa. Mỗi mùa trung thu đến mình luôn nhớ đến Trung thu xưa lúc mình còn nhỏ.
Trung thu trong tâm trí của mình luôn trong sáng, vui vẻ và vô cùng hào hứng. Lúc mình còn là một đứa con nít, nhà mình rất nghèo, cơm không có đủ ăn, phải ăn cơm độn khoai, sắn chan với canh bầu. Nhưng đến Trung thu, Ba luôn làm một mâm cỗ lớn đặt ngoài sân cho 3 anh em bọn mình. Mình nhớ đó là một cái khay tròn bằng sắt tráng men màu xanh nhạt, xung quanh có viền xanh. Tối Trung thu, cả 3 anh em ngồi chầu hẫu trước cửa nhà chờ ba thắp hương xong để được phá cỗ. Mình không nhớ chính xác có những gì trong khay quả nhưng chỉ nhớ nó được chất đầy bánh kẹo và trái cây rừng. Bởi vậy mà hôm vừa rồi, nhìn thấy người ta bán chục chạc, mình sà vào mua ngay. Mình mua chỉ vì muốn cho 2 trai con biết, tuổi thơ của mẹ chỉ được ăn những trái cây rừng thế này. Mình nhớ dâu da và chục chạc bán dọc đường trước chợ. Trái chục chạc đáng yêu ở chỗ, chỉ cần bóp nhẹ vỏ thì vỏ tự rơi ra, để lộ cơm dính vào cuống. Cơm chục chạc thường có 3 múi, màu cam tươi. Ăn vào có vị chua chua thanh thanh và thơm thơm. Ngoài ra thỉnh thoảng có ổi, quả trứng gà, chuối và mít, chứ làm gì phong phú như bây giờ.
Hôm nay là Trung thu, Trung thu đầu tiên trong đời con vắng Ba ở bên cạnh. Ở trên trời cao Ba có bánh Trung thu không? Con đặt bánh Trung thu, bánh quy, bười cả xoài nhà mình nữa. Ba thấy không? Trưa hôm qua đi làm về, con nghe trên sóng FM một bài viết của một người con nhớ mẹ nhân ngày Trung thu. Con cũng nhớ Ba da diết. Niềm vui tuổi thơ của con đều gắn liền với Ba. Ba là người gần gũi và hiểu con nhất, và đương nhiên cũng yêu con nhất. Rồi hình như lúc con học lớp 4-5, Ba tổ chức một đội múa lân của tiểu khu. Mãi đến khi nhìn thấy Ba đánh trống lân con mới biết Ba là người tổ chức đội lân đó. Ba của con thật đa tài. Cái đa tài, sáng tạo và lanh lợi đó, may mắn con đã học hỏi được từ Ba. Con muốn viết thật nhiều, muốn nói với Ba thật nhiều nhưng mọi lời nói hay chữ nghĩa đều không diễn tả được tình yêu của con đối với Ba và nỗi nhớ Ba vô hạn của con. Con nhớ Ba từng ngày. Làm việc chi con cũng nhớ. Con nhớ Ba lắm, Ba biết không?
No comments:
Post a Comment