Chuyện cái bụ của em thì kể mãi không hết. Ngủ là tay em luôn ấp cái bụ. Cái hay ho ở chỗ là nhất nhiều lần mẹ ngủ trễ, tức là em đã ngủ rồi, chỉ cần mẹ nhẹ nhàng nằm xuống thì tay em tự động quàng qua ôm như có cảm biến Biết mẹ khó chịu nên em rất ít khi sờ mà chỉ là lấy cái tay ấp vào cái bụ rồi ngủ. Hễ hôm nào quá trớn mà em giận mẹ hoặc mẹ giận em, tức là "chúng ta không thuộc về nhao" một thời gian, thì ôi thôi, đêm đó em vật vã như người đói thuốc. Em quay qua quay về như con bọ xít. Mẹ cũng thèm ôm em ngất ngây nhưng vẫn phải làm căng. Rồi sáng hôm sau, sau khi làm lành với mẹ thì em sẽ thủ thỉ rằng "mẹ có biết tôi hôm qua em nhớ cì bụ lắm không, mãi con mới ngủ được". Ôi, cục cức của mẹ, yêu chi yêu lạ rứa hè.
Em nghiện cái bụ mẹ ở level max. Có hôm được thể mẹ không để ý, em lại vén áo mẹ lên, úp mặt vào cái bụ hít hà rồi nựng "Ôi chao ôi cái bụ của em". Nếu mẹ mà sơ suất thêm tí nữa thì em nhanh như cắt, ụ tì nà luôn', lúc đó mẹ nhột mẹ sẽ phát hiện ra, em lại nhăn nhở ỉ ôi, "được rồi, được rồi, em không ụ tì nà nữa, em chỉ úp bụ thôi.
Em và mẹ ở nhà là đi ra thơm một cái, đi vô thơm một cái, rồi thi thoảng ngồi lại ôm nghiến ngấu. Có hôm em còn tự thú là "Em ngồi học mà em cứ nghĩ mẹ ở bên cạnh, tại em nhớ mẹ quá". Mẹ cũng có khác chi em đâu. Ngồi làm việc mà cũng nhớ em da diết. Việc đầu tiên khi đi làm về là mẹ sẽ chun mũi lại giơ trước mặt em, đang ngồi dán mắt vào tivi coi hoạt hình, để thơm một cái rồi mần chi thì mần. Có hôm lợi dụng thơm nhiều quá, bị em nạt và hất mặt ra không thương tiếc, vì mẹ che hết tầm nhìn vào tivi của em.
Mẹ đứng nấu ăn, em đi ra đi vô là kiểu chi cũng chạy tới giơ cái mặt ra rồi vòng tay ra bảo "ôm". Mẹ thì đồ trên bếp có cháy thì mẹ cũng kệ, quay sang ôm và thơm em một lúc rồi mới thả em ra, rồi mới làm tiếp. Em cứ hay lượn lờ ra bếp chỉ với một mục đích là xem hôm nay ăn gì. Có hôm mẹ làm món mực luộc (mực tươi rói đang bơi), cá kho, đồ xào và canh. Em đi ra đi vô hoài mà không thấy có thêm món gì thì chịu không nổi đành comment "Hôm ni không có động vật à". "Ơ, rứa mực và cá không phải động vật à". "Ý con là động vật ở trên cạn á". Hôm nào mà trên mâm cơm không có thịt là y như rằng hôm đó em ăn 1 bát. Chỉ tội bà ngoại, vốn rất yêu chiều em, lại loăn xoăn, "ôi, răng em ăn ít rứa, em không đc khỏe à".
Em nói 'Trên đời ni không ai yêu em bằng mẹ". Như định lý rứa rồi còn thắc mắc chi nữa. :)
Saturday, June 9, 2018
Anh Hai thối
Mẹ đi công tác Đài Loan gần 10 ngày. Mỗi lần gọi điện về nói chuyện thì em Thối cứ lơ là, thỉnh thoảng chọt cái mặt thối vô màn hình cười nham nhỏ rồi chạy đi. Mẹ năn nỉ em tới nói chuyện, em lơ đễnh vừa ngồi chơi lego ở đâu đó vừa nói với tới "để vài bữa về ôm một lần cho đã" rồi vẫn nhất quyết không chịu nói chuyện đàng hoàng với mama. Mama đành bất lực nhìn em chơi lego mà cú lắm.
Về đến nhà, đúng như lời hứa, em chạy ào ra ôm mẹ và thơm mẹ rối rít. Mẹ ngất ngây vì sung sướng. Đến trưa, cả nhà nằm dài nói chuyện, mẹ mới thủ thỉ hỏi em "em có nhớ mẹ không". "Mẹ biết không, lúc mẹ đi công tác, chái tim em chống vắng, khi mẹ về, chái tim em được lấp đầy dồi". Mẹ nghe xong phải ngẩn mất mấy giây với em ghì em thơm ngấu nghiến. Cảm xúc 2 mẹ con đang dâng trào thì anh Hai tạt ngang "Đúng rồi trái tim lấp đầy bằng chíp chíp mẹ mua vè, còn trống vắng vì mẹ đi công tác không có thức ăn". Mạ con người ta đang nho nhã là vậy mà anh Hai phá bĩnh ghê gớm. Em Thối lại xị mặt ra, mẹ lợi dụng lại ôm em ngấu nghiến.
Trời mùa hè, a chú tha chăn màn gối ghém xuống phòng của ông ngoại ngủ vì điều hòa phòng đó rất mát, còn phòng 2 chú thì bật cả đêm cũng không hạ được hơi nóng háp nhiệt cả buổi chiều. Thế là buổi trưa trưa là chú đã rón rén bật điều hòa lên nằm chơi cho sướng. Buổi trưa thì giường ông ngoại là chỗ bà ngoại nằm nghỉ trưa. Tất nhiên bà ngoại là ưu tiên số một. Vấn đề cốt lõi là nằm ở chỗ này. Bà ngoại già, tính tiết kiệm ngấm sâu trong máu nên không dùng giấy vệ sinh lau khô sau khi đi tiểu trong khi chân lại đau nên cũng không ngồi được mà toàn đúng chùm hum đái. Nếu đái trong bồn cầu thì ngồi xuống cho êm o, đây bà ngoại tiếc nước nên toàn ra vườn đái. Hệ quả là nước đái vương vào quần xịp và cả quần dài. Đến tầm trưa thì bắt đầu khai. Mẹ làm đủ cách, nói nặng, nói nhẹ, khuyên răn đủ kiểu để bà dùng giấy lau khô nhưng bất lực vì với bà dùng giấy vệ sinh là tốn. :( Haiza.
Vậy thì nó liên quan gì đến 2 chú. Buổi trưa đương nhiên bà ngoại sẽ vào phòng điều hòa nằm. Khi bà vào thì 2 chú phải rời căn cứ ngay lập tức vì rất khai, đã rứa bà ngoại luôn nằm ở ngoài vì hay đi tiểu. Anh Hai mới bảo là "đã rứa còn nằm ở đầu nguồn, bọn con ở dưới nguồn lĩnh đủ". Á há, mẹ được thể bồi luôn "Vài bữa mẹ già, mẹ cũng rứa, các con có hất hủi mẹ không". Trong đầu mẹ đang còn đưa ra nhiều phương án để lựa chọn, nào là chú sẽ lịch sự mà nói rằng "vài bữa già mẹ mà rứa thì chúng con vẫn yêu mẹ", hoặc chú sẽ trêu tức mẹ bảo là "mẹ mà già mà khai như rứa là chúng coi cho mẹ ngủ riêng", rồi vv. Đang nghĩ xem chú đưa ra phương án gì thì chú tỉnh quoeo "vài bữa mẹ già thì có 2 thằng cháu mẹ chịu chơ con không chịu". hahaha
Anh Hai hài hước không chịu nổi!
Về đến nhà, đúng như lời hứa, em chạy ào ra ôm mẹ và thơm mẹ rối rít. Mẹ ngất ngây vì sung sướng. Đến trưa, cả nhà nằm dài nói chuyện, mẹ mới thủ thỉ hỏi em "em có nhớ mẹ không". "Mẹ biết không, lúc mẹ đi công tác, chái tim em chống vắng, khi mẹ về, chái tim em được lấp đầy dồi". Mẹ nghe xong phải ngẩn mất mấy giây với em ghì em thơm ngấu nghiến. Cảm xúc 2 mẹ con đang dâng trào thì anh Hai tạt ngang "Đúng rồi trái tim lấp đầy bằng chíp chíp mẹ mua vè, còn trống vắng vì mẹ đi công tác không có thức ăn". Mạ con người ta đang nho nhã là vậy mà anh Hai phá bĩnh ghê gớm. Em Thối lại xị mặt ra, mẹ lợi dụng lại ôm em ngấu nghiến.
Trời mùa hè, a chú tha chăn màn gối ghém xuống phòng của ông ngoại ngủ vì điều hòa phòng đó rất mát, còn phòng 2 chú thì bật cả đêm cũng không hạ được hơi nóng háp nhiệt cả buổi chiều. Thế là buổi trưa trưa là chú đã rón rén bật điều hòa lên nằm chơi cho sướng. Buổi trưa thì giường ông ngoại là chỗ bà ngoại nằm nghỉ trưa. Tất nhiên bà ngoại là ưu tiên số một. Vấn đề cốt lõi là nằm ở chỗ này. Bà ngoại già, tính tiết kiệm ngấm sâu trong máu nên không dùng giấy vệ sinh lau khô sau khi đi tiểu trong khi chân lại đau nên cũng không ngồi được mà toàn đúng chùm hum đái. Nếu đái trong bồn cầu thì ngồi xuống cho êm o, đây bà ngoại tiếc nước nên toàn ra vườn đái. Hệ quả là nước đái vương vào quần xịp và cả quần dài. Đến tầm trưa thì bắt đầu khai. Mẹ làm đủ cách, nói nặng, nói nhẹ, khuyên răn đủ kiểu để bà dùng giấy lau khô nhưng bất lực vì với bà dùng giấy vệ sinh là tốn. :( Haiza.
Vậy thì nó liên quan gì đến 2 chú. Buổi trưa đương nhiên bà ngoại sẽ vào phòng điều hòa nằm. Khi bà vào thì 2 chú phải rời căn cứ ngay lập tức vì rất khai, đã rứa bà ngoại luôn nằm ở ngoài vì hay đi tiểu. Anh Hai mới bảo là "đã rứa còn nằm ở đầu nguồn, bọn con ở dưới nguồn lĩnh đủ". Á há, mẹ được thể bồi luôn "Vài bữa mẹ già, mẹ cũng rứa, các con có hất hủi mẹ không". Trong đầu mẹ đang còn đưa ra nhiều phương án để lựa chọn, nào là chú sẽ lịch sự mà nói rằng "vài bữa già mẹ mà rứa thì chúng con vẫn yêu mẹ", hoặc chú sẽ trêu tức mẹ bảo là "mẹ mà già mà khai như rứa là chúng coi cho mẹ ngủ riêng", rồi vv. Đang nghĩ xem chú đưa ra phương án gì thì chú tỉnh quoeo "vài bữa mẹ già thì có 2 thằng cháu mẹ chịu chơ con không chịu". hahaha
Anh Hai hài hước không chịu nổi!
Mommy yêu của em
Đang lau nhà, chú tới với mẹ mặt nghiêm nghi rồi bảo "Con muốn nói chuyện ni nghiêm chỉnh với mẹ, chỉ có mẹ và con, nói một cách thẳng thắn". Mẹ chú hết hồn, căng tai lắng nghe thì chú cười tít mắt rồi vừa giang tay ra ôm mẹ vừa nói "Ôi chời ơi, mommy yêu của em". Mẹ xuội xị xụi lơ.
Mẹ đi Canada 1 tháng. Mới sang được 1 ngày, em nhắn tin bảo "Em nhớ mẹ lắm; Nhớ quá trời quá đất luông". Mẹ nghe rụ rượi vì yêu em.
Dạo này em nhất định ngủ với anh Hai mà không thèm ngủ với mẹ, năn nỉ ỉ ôi lắm em mới ban cho được 1 đêm ngủ cùng mẹ. Ngủ với em đã nhất là ôm cái bụng căng tròn lẳn em ru mát rượi. Cái lỗ rốn sâu hoắm, cho ngón tay vào thì như tụt vào trong, rồi cứ thế dí mũi khắp người em, từ tay đến chân, đến đít, đến bụng đến má, đến mắt, đến mũi, đến miện, chỗ nào cũng ưng thơm. Thơm nhiều quá em khó chịu lại đẩy mẹ ra, mẹ đành dí cái mũi vào bả vai em mà hít hà. Mẹ nghiện em quá trời.
Hồi nhỏ mẹ vênh váo vì được ví là hũ mật còn 2 anh em là ruồi, giờ thì em đã soán ngôi. Em chỉ cần nằm xuống là ngay lặp tức mẹ và anh Hai quàng tay qua ôm rịt. Em đáng yêu vô cùng, mẹ mà thấy em là không cưỡng lại được, kiểu gì cũng phải ôm va thơm em rồi làm chi thì làm.
Thiệt là không thể diễn tả hết tình yêu của mẹ với 2 cục yêu của mẹ.
Mẹ đi Canada 1 tháng. Mới sang được 1 ngày, em nhắn tin bảo "Em nhớ mẹ lắm; Nhớ quá trời quá đất luông". Mẹ nghe rụ rượi vì yêu em.
Dạo này em nhất định ngủ với anh Hai mà không thèm ngủ với mẹ, năn nỉ ỉ ôi lắm em mới ban cho được 1 đêm ngủ cùng mẹ. Ngủ với em đã nhất là ôm cái bụng căng tròn lẳn em ru mát rượi. Cái lỗ rốn sâu hoắm, cho ngón tay vào thì như tụt vào trong, rồi cứ thế dí mũi khắp người em, từ tay đến chân, đến đít, đến bụng đến má, đến mắt, đến mũi, đến miện, chỗ nào cũng ưng thơm. Thơm nhiều quá em khó chịu lại đẩy mẹ ra, mẹ đành dí cái mũi vào bả vai em mà hít hà. Mẹ nghiện em quá trời.
Hồi nhỏ mẹ vênh váo vì được ví là hũ mật còn 2 anh em là ruồi, giờ thì em đã soán ngôi. Em chỉ cần nằm xuống là ngay lặp tức mẹ và anh Hai quàng tay qua ôm rịt. Em đáng yêu vô cùng, mẹ mà thấy em là không cưỡng lại được, kiểu gì cũng phải ôm va thơm em rồi làm chi thì làm.
Thiệt là không thể diễn tả hết tình yêu của mẹ với 2 cục yêu của mẹ.
Subscribe to:
Comments (Atom)