Cả tháng nay mẹ nhờ một chị người Mỹ gốc Việt dạy tiếng Anh cho anh Hai mỗi tuần 2 buổi như đã kể ở post trước. Trong một lần kể chuyện với chị, anh Hai kể chuyện chú tham gia học kỳ quân đội. Chú kể sự vất vả, cực khổ, chuyện ăn uống, tắm giặt và chú kết luận, chú sẽ không để ba mẹ cho em Tũn tham gia học ký quân đội vì chú nghĩ rằng em Tũn không thể chịu khổ được. Mà chắc cũng đúng vì ăn uống cực khổ, sinh hoạt theo khuôn phép thế thì Tũn làm sao chống cự nổi khi nhìn thấy cá là khóc, mẹ bất bình với chú một chút cũng khóc, chú chưa nói cũng khóc. Tóm lại miệng chú chưa mở thì nước mắt đã rơi. Anh Hai vì thế mà kịch liệt phản đối việc cho em Tũn tham gia học kỳ quân đội sau 2 năm nữa.
Rồi chú kể say sưa với chị A việc chú giúp một cu em ở cùng team với chú. Việc là như này. Cu em kia đói bụng, không có chi ăn nên tìm đồ ăn. Xin thì không dám nên mới nảy ra sáng kiến đi mua những bạn cùng phòng. Một chú cùng phòng nhân cơ hội mới bán cho cu em kia môt gói mì tôm với giá 20k. Anh Hai thấy bất công với cu em quá, và nghĩ rằng cu em bị bắt nạt, nên quyết định biểu cu em trả gói mì tôm và lấy lại 20k. Sau đó, chú bảo với cu em là "anh có bánh, em đói thì anh cho". Câu chuyện chú kể với ba mẹ dừng lại đó nhưng khi nói chuyện với chị A, chú kể nốt đoạn sau về động cơ chú làm việc đó. Chú bảo với chị là khi chú thấy cu em kia thì chú nhớ em Tũn. Chú nghĩ đến một ngày em Tũn cũng bị người khác bắt nạt thì không chịu nổi. Chú tin rằng, việc chú giúp cu em ngày hôm nay thì sẽ có một người khác tương tự giúp em Tũn khi cu Thối kia bị lừa như cu em. Mẹ nghe chị A kể lại mà nghẹn ngào xúc động. Mẹ hạnh phúc khôn cùng. Mẹ không nghĩ là chú suy nghĩ sâu xa, hướng thiện và thương em vô bờ bến đến vậy. Thành quả dạy dỗ của mẹ là đây chứ đâu. Mẹ tự hào về chú lắm lắm.
Wednesday, August 24, 2016
Monday, August 8, 2016
Mậu
Dạo ni
không biết từ đâu ra, Thối có them tên mới là Mậu. Tên này do anh Hai đặt. Me
không biết gốc gác của cái tên này đâu ra nhưng từ Mậu được anh Hai dung vô tội
vạ và không theo quy tắt nào. Mẹ nấu ăn ngon, anh khen “ngon mậu”. Mẹ sai anh
làm việc chi, anh than “khổ mậu”. Thối làm việc chi ngây ngô, anh phán “thằng mậu”.
Riết rồi mẹ nghe không những quen tai mà quen mồm. Để cảm than cho việc chi hay
ho thì mẹ cũng la “mậu”, true thằng Thối mẹ cũng nói “mậu”. Tóm lại từ mậu nó bao
hàm rất nhiều nghĩa mà chỉ khi nói ra trong hoàn cảnh đó thì mới hiểu được “mậu”
bao hàm những chi.
Trưa nay, mẹ
lên phòng muộn nên lỡ mất màn show của Thối. Mẹ chỉ nghe loáng thoáng tiếng cười
rúc rich của ba cha con. Vì được nghe kể lại lõm bõm nên mẹ phải viết ra không
thì lại quên béng.
Chuyện vẫn
loanh quanh cái tên. Chú bắt đầu: Tũn là của Ba; Thối, cứt, cức xúi, cục cức
xúi, cức vắt, em là của Mẹ; Cu, béo, mậu là của Anh. Nghĩa là chú được mọi người
gọi bằng các tên khác nhau. Ai gọi gì chú cũng nhận tất. Trong khi anh Hai thì
chỉ có bạn mẹ mới gọi anh là Nụng còn trong nhà toàn gọi anh bằng tên. Mẹ thì gọi
anh nào là Cưng, Yêu, Chiều, Chuộng, Vàng, Thơm. Nghe rất là đối lập với chú
em. Rồi chú quay sang phân tích tên của chú và anh. Anh Hai tên là Nguyễn Hoàng
Tân nên chú phiên thành Nguyễn Hoàng Đế. Rồi chú tỏ ra rất thích thú với cái
tên Hoàng Đế mới phát hiện. Chú cứ cười khoái chí khi đệm Đế với bất kỳ từ gì
chú nghĩ đến. Rồi đến lượt chú. Chú tự hào khi chú được đặt tên theo dòng họ
Nguyễn Hữu. Chú bảo vì ba chú là con cả nên chú sẽ là người thừa kế tài sản của
ông nội Nguyễn Hữu C, của ba chú Nguyễn Hữu T, của chú chú Nguyễn Hữu N. Chú bảo
không những chú nổi tiếng vì cái tên Nguyễn Hữu P mà cái tên Tũn cũng rất nổi
tiếng. Bạn chú gọi chú là Tũn, các cô
cũng gọi chú là Tũn. Rồi không nhớ vì chuyện gì nhưng nghe ba chú kể là chú đứng trên giường vỗ ngực
tự hào “mọi người tôn vinh Tũn” và Tũn trở thành “Mậu bá đạo”.
Sở dĩ hôm
ni có màn hội thoại ni là do anh Hai mệt, ngủ cả sang nên thời gian ăn trưa
xong rảnh rang nên 3 cha con tám. Mẹ xào mỳ cho anh một tô đầy, ba nạt mẹ vì rang
mà nấu nhiều, nhưng chỉ một loáng đưa lên xong ba lại bưng cái tô không xuống vừa
đi vừa tủm tỉm cười. Đến lúc mẹ lên thì anh Hai trách “tại mẹ xào món nớ ngon mậu,
nên con ăn nhanh và hết”. :P Đến lúc mẹ lên, mẹ đưa tiếp cho anh một ly bơ sữa,
anh cũng đánh một chặp là xong ly to tổ chảng. Mẹ pha sẵn cho anh một bình nước
chanh mật ong, rồi yên tâm đi làm.
Mẹ đi làm
buổi chiều mà chú ngủ thì chớ, chưa ngủ thì chú sẽ chạy rần rật xuống thơm mẹ rồi
chào tạm biệt mẹ để đi làm. Chú hay ho rứa đó.
Subscribe to:
Comments (Atom)