Mẹ được
đánh giá là người giỏi tiếng Anh nổi tiếng ở Đồng Hới so với thời của mẹ và thậm
chí những thế hệ sau này. Nhưng “dao sắc không gọt được chuôi”. 2 thằng cu con
của mẹ thì tiếng Anh lõm bõm phát chán.
Lên kế hoạch
cho các chú học tiếng Anh mà vẫn không ăn thua. Tiếng Anh của các chú vẫn cứ
như tiếng Bồi.
Lần này, nhờ
một cơn bột phát mẹ nghĩ ra nhờ một tình nguyện viên cơ quan phụ đạo tiếng anh
cho anh Hai còn Thối thì đi luyện nói ở Trung tâm.
Ngày đầu
tiên chị A lên nhà, anh Hai rất ngại ngùng, rụt rè và mẹ cứ nghe anh nói yes or
no. Ngày thứ Hai, chị A bảo anh đã nói câu dài hơn 1 từ. Có tiến bộ! Ngày thứ
ba, anh nói có thể mô tả một thứ hay diễn tả một đoạn để tìm ra một từ thích hợp.
Ví dụ anh bảo, con gì mà giống con rắn nhưng ngắn và nhỏ hơn và ở dưới đất. Là
con giun! Tốt! Bữa tiếp theo cả nhà mời chị A đi ăn bánh khoái, anh có thể hướng
dẫn loạn xị ngậu cho chị A biết cách cuốn thịt nướng với bánh tráng và chị A cuốn
được. Một thành công được ghi nhận. Rồi ngày hôm qua thì chị A bảo anh bắt đầu
hỏi ngược lại chị A rồi. Gắng lên anh Hai nha.
Dạo gần
đây, mẹ thi thoảng có thời gian bày them cho anh nắm vững các cấu trúc và các
thì. Nói thật thì việc dung các thì trong tiếng Anh vô cùng phức tạp mà chỉ đọc
lý thuyết thôi thì rất khó vận dung vì một số thì, đến cả mẹ chả biết phân biệt
kiểu chi và một số thì thì mẹ chẳng bao giờ dung. Ví dụ cí thời tương lai hoàn thành
tiếp diễn hay quá khứ hoàn thành tiếp tiễn. Nghe là quăn hết cả lưỡi rồi nên mẹ
chỉ tập trung dạy cho anh một số thì cơ bản.
Mẹ cũng đã
giúp anh biết chuyển từ thể chủ động sang bị động và dung câu bị động. Cái anh
cứ loay hoay và mù mờ là vì rang trong một câu lại xuất hiện lien tục động từ
tobe ở 2 dạng khác nhau. Khổ, ngôn ngữ nào nó cũng có sự tréo nghoe của nó. Giả
như ai đó học tiếng Việt thì họ sẽ la ai oán hơn. Vì thế mà cứ câu nào đòi hỏi
động từ tobe xuất hiện lien tiếp ở 2 dạng khác nhau là kiểu chi chú cũng bớt đi
một vì thừa. J Ví dụ: The holding pillow is being
hold by Tun. Có 8 từ thôi mà đã có 2 lần lặp lại của 2 từ với chức năng khác
nhau. Mẹ tin là chú sẽ nhớ, chẳng qua chú học ở trường làng nên giáo viên cũng
làng luôn nên gốc của chú cứ như bong bóng xà phòng, chực chờ bay đi.
Chuyện chú
em học tiếng Anh. Năm ngoái lúc mẹ từ Ai Len về, mẹ nghe chú đọc tiếng Anh là mẹ
mất hết hy vọng chú có thể nói đc tiếng Anh. Chú không thể phát âm đc từ ice-ream.
Miệng chú cứ giống như bị ai rang giây lại không uốn được. Xong, mẹ bắt đầu mất
kiên nhẫn. Bẵng đi một thời gian, bỗng nhiên chú đọc được từ ice-cream ngon
lành. Mẹ như cây khô được tưới nước, dần tươi tắn trở lại.
Rồi mẹ ép
chú đi học với thầy nước ngoài. Buổi đầu tiên về chú kể đoạn thầy phỏng vấn buổi
đầu. Sau đây là nguyên văn:
-
My
name is P. My school is …..
-
Thầy
hỏi nhân vật hoạt hình nào em thích nhất?
-
Thế
tiếng Anh thầy nói như rang?
-
Con
không nhớ.
-
Con
trả lời như rang?
-
Shondoku
(hy vọng mẹ ghi đúng, đại loại âm nó như thế)
-
Xong
thấy hỏi tại sao ?
-
Con
bảo vì cậu ấy không bao giờ từ bỏ.
-
Tiếng
Anh con nói thế nào
-
Because
he never give up.
-
Mẹ
chỉnh, con phải nói là because he never gives up vì con chưa chia động từ. Rồi
thầy hỏi chi nữa?
-
Thầy
hỏi trông anh ta ntn?
-
Tiếng
Anh thầy hỏi thế nào?
-
How
does he look like? Con trả lời là “he is tall and strong”
Bame choáng vì với vốn tiếng Anh lẹt phẹt của
em thì mần răng em nghĩ ra được từ give up và vì răng em lại mô tả anh kia phù hợp như rứa. Việc học tiếng Anh của em vẫn mãi là một bí mật đối với mẹ!