Mâm cỗ là một cái khay tráng men có hình con cá vàng to. Trái cây hầu như không có loại thương mại nào, chỉ có mấy trái người ta hái ở vườn đi bán như trái bưởi, trái ổi, chùm chụt chạc, dâu da mà ăn zô là ríu hết cả lưỡi vì chua. Đặc biệt trên mâm cỗ lúc nào cũng có kẹo dừa. Cái vuông chằn chặn như hột xúc xác bé bằng đốt ngón tay. Ăn vào thì thơm lừng luôn. Không biết kẹo dừa ngày xưa ngon hay vì ngày xưa không có gì ăn mà kẹo dừa ngày xưa ngon dã man. Thơm lừng, béo ngậy và ngọt lịm, đậm đà nhưng không thắc ở cổ. Mỗi gói có 2 loại giấy, giấy trong và giấy có hoa màu đỏ. Vị của chúng giống nhau nhưng đứa nào cũng muốn lấy cái có hoa, dù rằng bóc ra ăn thì hoa hay trắng đều giống nhau cả. Thỉnh thoảng mẹ cũng ăn kẹo dừa thời nay nhưng có lẽ do các lò kẹo bây giờ làm kẹo theo sở thích của người tiêu dùng hiện đại là ít ngọt, ít béo và ngào các mùi vị như đậu lạc, sầu riêng .... để thu hút thẩm vị của khách hàng nhưng trong tâm trí mẹ thì vẫn không ngon bằng những viên kẹo ngày xưa: ngon, ngọt và thơm nức, thơm cả tuổi thơ nghèo khổ của mẹ. Ông ngoại là người tài ba xuất chúng. Mẹ chưa thấy người nào thông minh, sáng láng và đa tài như ông. Ông làm gì cũng được và làm rất đẹp. Trung thu thì
ông tự làm đèn ông sao, mùa hè thì ông làm diều. Đèn ông sao ông làm cái nào cũng to và đầy màu sắc. Mẹ cứ kiên nhân ngồi bên cạnh đến đoạn phết hồ và dán giấy lên. Lỡ dán xấu thì ông lại tháo ra và dán lại, tuyệt nhiên không mắng mỏ hay trách cứ. Diều thì ông không làm kiểu truyền thống mà lại làm diều hình hộp. Hình hộp mà nó vẫn bay được và bay rất cao. Cứ thấy diều ai bay cao nhất trong xóm, ngẩng lên chỉ thấy nhõn một chấm li ti trên trời thì đích thị là diều của cậu Hải. Vì chơi diều được mặc nhiên là trò của con trai, mà hồi đó thì chỉ có 3 anh em bé nhất ở trong nhà, các anh chị đều đi học hoặc đi làm hết.
Rồi cái không khí Trung thu đầm ấm đó được thay thế bằng những cái bánh trung thu đắt tiền, bằng những bữa tiệc linh đình và tốn kém, bằng những buổi rong ruổi đi chơi đêm mà không biết đi đâu. Rốt cuộc, Trung thu năm nay ba mẹ không biết cho 2 cục yêu đi chơi ở đâu và mua quà gì để tặng. Hỏi các con muốn gì thì các chú bảo không muốn gì; muốn đi đâu chơi không thì cũng bảo không muốn đi đâu vì chả có nơi nào để đi, đã rứa mưa gió nữa chơ. Túm lại, một ngày như mọi ngày vì ngày mai các chú phải đi học nữa. Vậy ba mẹ khất thi thoảng ra ngoài ăn đồ nướng các con nhé.