Tiếp tục công đoạn mua 2 vé còn lại cho 2 chú. Canh giá vé rẻ để mua, đến đoạn xuất vé thì vé bị hủy và tăng thêm 10 triệu. Liều mạng đợi vé xuống.
Mọi thứ có vẻ êm xuôi. Vé đã xuất, vé đã mua, hộ chiếu đã có và lịch thi đã chốt ngày 1-2/6. Vậy kế hoạch bay xem chừng rất khả thi.
Trước ngày bay 2 tuần, 1 chuyện động trời xảy ra. Bác M bị bệnh nặng, có tiên lượng xấu. Mọi kế hoạch gần như hủy bỏ. Mình đã thông báo cho đại lý vé để trả 2 vé đã mua. Em bán vé bảo trả hôm nay hay trả 1 ngày trước khi bay giống nhau nên chị cứ chờ đi. Uh thì đằng nào cũng giống nhau, thử xem có phép màu xuất hiện.
1 tuần tiếp theo là tuần đau não. Vừa chăm con chuẩn bị thi, vừa xử lý việc trên đầu trên cổ. Trời hè nóng chảy mỡ, mình giữa trưa đứng trên bãi cát không bóng cây, đầu trần, chân trần. Người đen sạm.
Ngày 6/6 mình ra Hà Nội công tác nhưng quyết định bỏ công việc để chăm bác M. 5 ngày ở bệnh viện, mình đã xử lý 2 việc trọng đại: Thuê thầy dạy Yoga tại viện và quyết định áp dụng chế định "free cancer". Ra về thấy có nhiều hy vọng.
Mãi đến 10/6 mình mới quyết định thay đổi quyết định trước đó. Kế hoạch đi Nga của nhà mình được cả gia đình động viên và ủng hộ.
Chuẩn bị hành lý vỏn vẹn trong 1 buổi sáng. Vừa đi mua, vừa đóng gói, vừa cân và sắp xếp. Ông zôông bảo, người không có đầu óc tổ chức thì không thể làm gọn gàng rứa được.
Chuyến bay xuất phát lúc 11h25, cả nhà quyết định đi tàu vào tối hôm trước và bắt uber ra thẳng sân bay. Ngồi chờ đến giờ check in thì cứ nghe thoang thoảng mùi thum thủm dù vali đã bọc cẩn thận. Thủ phạm là gói măng. Vậy là lóc cóc đi mở ra và đóng gói lại. Nhưng mùi măng vẫn không xua đi nổi.
Ngồi trên máy bay 9 tiếng, giữa hành trình, máy bay bay vào khu vực có thời tiết xấu, lắc mạnh rất lâu. Tim mình như nhảy ra khỏi lồng ngực. Đã đi máy bay rất nhiều lần và gặp nhiều trường hợp tương tự nhưng lần nào như lần nấy, mình vẫn thất kinh hồn vía.
4 người trong một gia đình nhưng vé lấy từ 2 nguồn nên người ta không giữ chỗ của 4 người cùng một dãy, nên họ buộc phải lấy chỗ của khách vip phía trên ở hàng 9-10 cho nhà mình. Cái này gọi là trong cái rủi có cái may. Vì ngồi ở trước nên nhà mình thoát ra khá sớm. Đứng xếp hàng thứ 6-7 nên qua cửa biên phòng rất nhanh. Và đến chỗ lấy hành lý thì lại càng may mắn nữa khi hành lý của cả nhà lại tòi ra trong vòng 5 phút. Cả nhà được cảnh báo khi qua hải quan thì cứ phăm phăm mà đi, mỗi người kéo một chiếc, đừng đi chung nên cả nhà thoát qua của Hải quan gọn lẹ mà không bị ách lại. (80% là bị ách lại).
Mặt ngáo ngơ ra khỏi sân bay nhòm quanh quất mãi mà không thấy anh Hải mô, cứ nghĩ hay anh Hải quên không đi đón. Chờ một lúc thấy có bạn người Việt đang chát chít, mình đánh bạo xin gọi nhờ điện thoại qua viber cho anh Hải. Chuông đổ xong không thấy nhấc máy, mình quá thất vọng và tiếp tục chờ, nhưng vẫn cứ lảng vảng gần cô có điện thoại. Bỗng nhiên chuông đổ và anh Hải gọi lại. Mừng hú vía. May mắn là lúc đó anh vừa đỗ xe và quay lại luôn, đỡ mất công đi bộ với hành lý lỉnh kỉnh rất xa.
Mọi chuyện xem ra rất thuận buồm xuôi gió! Cám ơn Trời Phật-Ông Bà tổ tiên và Ba kính yêu đã phù hộ độ trì cho chúng con.
![]() |
| Ngồi chờ ở sân bay Nội Bài. Mặt lão gia như bị ai mắng. Tũn thối thì đang đòi ăn bánh mà mẹ chưa cho nên mặt không vui. |
* Tên một bộ phim của Việt Nam quay tại Nga - "Matxcova Mùa thay lá"
