Thursday, April 13, 2017

Hot Boy

Mẹ về nước tháng 9 năm 2015. Lúc đó anh Hai cao đến tai của mẹ. Đến tháng 4 năm 2017, ba đứng bằng mang tai của anh. Anh cao lên từng ngày thì phải. Anh tăng từ 50kg lên 57kg nhưng nhìn anh như bộ xương. Mẹ rất thích cầm tay 2 chú để cắn, vậy mà lúc nổi cơn nghiện lên, cắn vào tay anh Hai chả thấm béo gì vì chỉ toàn da và xương. Anh ốm nên mặt bé quắt lại. Chỉ có mỗi nụ cười là tươi tỏa nắng.
Mẹ không biết đến lớp anh có cười không, chỉ biết là anh rất hay bị bạn gái trêu chọc. Bạn gái ở lớp trêu chưa chán, anh còn bị bạn gái ở lớp chuyên trêu nữa. Anh Hai của mẹ hiền rứa tê vẻ.
Chả là mẹ thấy móng ngón tay út của anh cứ bóng bóng, màu hơi khác một chút so với các ngón còn lại. Mẹ hỏi anh con sơn móng tay à. Anh gật đầu. Mẹ tròn mắt. Anh khai "mấy bạn gái ở lớp túm con lại sơn móng tay cho con". hahaha. Anh Hai của mẹ răng dễ bắt nạt ri hè.
Mấy ngày sau, anh về "mách" mẹ. Mẹ biết răng không "mấy bạn gái ở lớp chuyên tự nhiên kêu con lại rồi bôi lip ice cho con". Mẹ k ngạc nhiên nữa mà phá lên cười, đoạn ôm anh vào lòng nựng nịu. Anh của mẹ răng mà dễ thương ri hè.
Sau Tết, ngày đầu tiên đến lớp, các bạn (vẫn là bạn gái) xúm vô đòi anh lì xì. Anh thì một xu cũng không có, lấy mô ra mà lì xì cho các em. Tối, anh đóng cửa thì thầm với mẹ. "mẹ ơi mấy bạn đòi con lì xì". Mẹ bảo "chiều nay mẹ cho con tiền lỡ bạn mô đòi tiếp thì con lì xì đi. Mẹ chuẩn bị sẵn cho anh một xấp 10 tờ tiền 5k. Tối anh đưa về 9 tờ và bảo, các bạn đòi buổi sáng, buổi chiều không đòi nữa. Anh của mẹ thật thà nhất trên đời. Mẹ rút kinh nghiệm cho anh và bảo anh mang số tiền đó đi đến lớp chuyên lỡ lịch sử lặp lại. Anh mang tới rồi lại mang về vì chẳng ai đòi anh lì xì cả. Yêu anh của mẹ quá chừng. Anh hiền lắm. Mẹ chỉ sợ vài bữa anh bị vợ bắt nạt thôi. Chuyện gì liên quan đến anh cũng làm mẹ mất ăn mất ngủ. Trong khi đó, mẹ chả màng chi tới em Tũn, chỉ mỗi việc ôm em, sờ bụng em suốt ngày thôi.

Giấy Kèo

Tối hôm qua mẹ dọn lại bàn học cho 2 chú, mới thấy một tờ giấy học sinh gấp 4 đặt lăn lóc trên giá sách. Định quẳng vào sọt rác, mẹ lại tò mò mở ra đọc thì phá lên cười không dứt. Nguyên văn của tờ giấy ghi thế này: " to be added"
Anh Hai cứ bảo đưa đồ ăn ra mà đổi thì thằng Tũn sẽ đổi tất tần tận đồ chi được cho là quý giá. Bởi rứa mà anh Hai cứ có đồ ăn chi là lại đưa ra mặc cả với em. Hôm thì anh cho cái này (bánh/kẹo..), Tũn cho anh sờ bụng cả buổi trưa. Anh cho Tũn cái X, Tũn phải ngủ với anh, không được bu theo mẹ. .... Cứ có đồ ăn là chú đồng ý tất. Ăn xong rồi, chú giở trò lật kèo. Phần thắng luôn luôn là chú vì mỗi khi lật kèo, chú đưa ra bộ mặt không thể tội nghiệp hơn. Anh Hai lại mủi lòng rồi xí xóa.

Mẹ chả hiểu tính tham ăn nảy ra từ đâu. Anh Hai thì hiền từ. Ăn uống đông người, anh luôn là người giữ ý tứ, anh dè sẻn vừa phải. Còn chú thì thích thì chú ăn, ăn say sưa và thích thú. Nhìn chú ăn là đã muốn ăn rồi.

Sở thích của chú rất là unhealthy, ngược lại hoàn toàn với anh Hai. Trong khi anh Hai không hài lòng nếu bữa ăn nào không có món rau thì em Tũn mếu máo nếu bữa nào không có thịt, phải ăn cá. Mẹ dùng đủ mọi cách mà chú chỉ ăn cá chỉ khi mẹ làm chả cá và chiên lên. Còn không thì chú tự động lấy hộp mè đen ra ăn. Vậy cũng tốt, miễn là không suốt ngày ăn thịt là được.

Đã thích ăn thịt rồi, mẹ cháu lại làm tất cả các món thịt rất mon, từ ram cháy cạnh, ram đường, kho tàu, nướng sả, nấu nước cốt dừa hay chiên tỏi ớt. Mỗi lần mẹ làm xong món thịt thì rất khó cưỡng để không ăn. Vậy nên chú cứ luôn luôn chọn thịt mà không chọn thứ khác. Họa hoằn lắm mẹ mới ép chú ăn được tôm. Còn bữa nào buộc ăn cá thì ba chú ngồi cạnh chú. Mặt đằng đằng sát khi đen thui như bao công chỉ cần trợn mắt lên là chú gắp ăn nghẹn ngào. Thấy mà thương. Cũng may mà chú ăn được hầu hết các loại rau và rất thích rau muống. Xào luộc gì cũng thích. Rồi hoa chuối xao hay trộn, chú đều ăn được nguyên cả dĩa. May quá!. Vậy mà mẹ cứ phải canh chừng 2-3 ngày chưa thấy báo cáo, mẹ nhắc thì mới đi ị.
Nói tóm lại là chú có rất nhiều tật xấu, rứa mà mẹ lại yêu chú điên cuồng.